BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 82

lo làm ai nấy thêm yêu đời. Kết thúc học kỳ một, kết quả học của Nhi
không quá tệ, đủ để cô hài lòng vì sự cố gắng của mình. Nhi nhủ "Chắc
Thượng Đế phái Thiên thần xuống ngày hôm đó cho mình nguồn động
viên!" Rồi cô lại diễn dịch một mình "Nhưng giờ thấy mình vui vẻ rồi nên
Thượng Đế không cho Thiên thần xuất hiện nữa, vậy mình phải buồn rầu
để anh ấy hiện ra an ủi mới được!"

Hè về Nhi cùng lũ bạn ra đồng hái táo, kiếm tiền thêm. Cô dượng Út đã

đi nghỉ hè bên Ý, bảo Nhi đến ngủ trông nhà giùm. Hái táo đến ngày thứ tư,
Nhi rã rời chịu không xiết. Cô định xin chủ cho nghỉ thì gặp một người con
trai. Anh mặc áo thun khỏe mạnh, làn da rám nắng, nụ cười cởi mở:

- Em hết bệnh chưa? Nhìn em khỏe hơn dạo mùa thu!

Nhi ngỡ ngàng, quả Thượng Đế chỉ cho Thiên thần xuất hiện lúc cô gặp

khó khăn. Anh cũng làm nhân công hái táo cho nông trại này. Nhi hỏi sao
anh không lái xe bus nữa. Anh cười: "Chuyện dài lắm!" Nhi mời anh về
nhà cô Út, nấu nướng món Việt Nam cùng nhâm nhi trò chuyện. Giờ cô
mới biết tên người con trai làm mình tơ tưởng là Jerome.

- Tốt nghiệp Tú tài xong, gia đình anh gặp khó khăn vì cha anh đột ngột

bị tai nạn giao thông qua đời. Anh không còn tinh thần để học tiệp, tình cờ
có đợt tuyển tài xế xe bus, được người chủ giới thiệu, anh mới được nhận
làm lái xe. Ngồi sau vô lăng, thấy bạn bè đồng trang lứa lên xe bus đến
giảng đường, anh buồn lắm.

- Thế sao chỉ thấy anh cười, lại còn cười rất tươi vào ngày hôm đó?! -

Nhi đột ngột hỏi làm Jerome lại cười, nụ cười của Thiên thần làm cô nhói
tim.

- Chẳng lẽ gặp một cô gái dễ thương như em mà không cười sao? Trông

em hôm đó rất ngộ nghĩnh, mặt ỉu xìu, nước mắt ràn rụa, miệng ho không
ngớt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.