BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 81

- Đến rồi đó, em xuống xe quẹo vào chỗ này, sẽ thấy bệnh viện nằm bên

trái.

- Dạ!

Nhi cười lí nhí nói tiếng cảm ơn. Anh tài xế lại cho cô một nụ cười đẹp

như thiên thần. Nhi xuống xe còn kịp nghe anh nói với theo "Chúc một
ngày tốt lành!"

Suốt ngày hôm đó quả là tốt lành nhưng Nhi không tài nào chợp mắt

ban đêm. Sao lại có người dễ thương đến thế, đẹp trai đến thế, dịu dàng đến
thế. Rồi Nhi lại ngớ ngẩn tự hỏi "Sao Thượng Đế lại để cho một Thiên thần
đi lái xe bus?" Hôm sau Nhi rất muốn đi lại tuyến xe bus số 4, nhưng làm
sao đón đúng chuyến có Thiên thần lái? Nhi vẫn tiếp tục phải đến trường,
mà đường đến trường phải lây xe bus số 8 kia. Cô trông chờ một tuần qua
mau, để đến chủ nhật, đúng vào giờ cũ, đúng tuyến cũ, cô hy vọng gặp lại
anh.

Lần này là một ông bụng bự, râu quai nón, mặt nhăn nhó ngồi sau vô

lăng. Đi hết một trạm Nhi đã vội vàng nhảy xuống. Suốt ngày hôm đó cô
quần đi quần lại tuyến đường có xe số 4 chạy qua. Và đó là một ngày
không hề tốt lành. Viên kẹo the màu xanh được Nhi cho vào hộp sứ dùng
để nhẫn, đặt trên bàn học. Đó là viên kim cương tuyệt vời nhất, quý giá
nhất của cô.

Đã sang đông, thời tiết càng thêm khắc nghiệt. Mỗi lần ho Nhi lại mở

hộp sứ ngắm viên kim cương xanh xinh đẹp. Cô gần như mất hy vọng gặp
lại anh. Cô nghe chúng bạn nói, tài xế xe bus không lái cố định một tuyến
nào đó, họ cũng có thể đổi ca, đổi ngày. Nhi tự an ủi "Mình cứ siêng năng
đi xe bus, thế nào cũng có ngày gặp lại Thiên thần".

Xuân đến, dù Thiên thần chưa xuất hiện nhưng Nhi thấy thoải mái hơn.

Trời ấm áp, hoa cỏ đua nhau nở rộ dưới ánh nắng vàng ươm. Tiếng chim líu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.