BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 94

BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM

BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM

Dương Thụy

Dương Thụy

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Hoa Tú Cầu Vùng Bretagne

Hoa Tú Cầu Vùng Bretagne

Mây thức dậy sau một giấc ngủ nặng nề. Cô không còn khái niệm thời

gian, ngoài kia trời u ám. Mây nhìn lại căn phòng mình, bé tí như hộp diêm.
Chiếc giường hẹp chừng tám tấc kê sát tường, một bàn học, một chiếc ghế,
một bồn rửa mặt. Cô uể oải nhìn ra cửa sổ, mưa lất phất đang rơi xuống đồi
cỏ xanh, những cành cây còn sót vài chiếc lá úa gầy khẳng khiu, mấy băng
ghế sơn nâu im lìm buồn. Cô soạn hành lý ra, cái nồi cơm điện mini làm cô
thấy tủi. Đi Tây học đâu phải thiên đàng, thế mà suốt bao nhiêu năm cô đã
ra sức phấn đấu vì mục tiêu này. Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Mây e ngại hé
đầu ra. Người bảo vệ tối hôm qua đón cô đến rồi khệ nệ bê hai chiếc valise
lớn lên phòng. "Cô khỏe chưa? - Anh ta ân cần hỏi - Lúc đến thấy cô mệt
gần ngất xỉu vì đã trải qua một chuyến bay dài. Cô có cần gì không?". Mây
lí nhí cảm ơn. Người bảo vệ có vóc dáng to lớn, mũi cao, mặt thanh như
người châu Âu nhưng nước da không sáng, mày rậm và mắt dài như dân Á
châu. Anh ta trạc tứ tuần, phong cách trầm lặng và ánh nhìn man mác. Mây
có cảm tưởng mình đã bắt gặp người đàn ông này trong những câu chuyện
Ngàn lẻ một đêm. "Tôi làm việc ca tối, gần hết giờ trực của tôi rồi - Người
bảo vệ lại lên tiếng - Tôi nghĩ có lẽ tốt cho cô nếu trước khi về, tôi dẫn cô
đi một vòng giới thiệu ký túc xá. À, sinh viên ở đây gọi tôi là Sinmad".

M

Ký túc xá giờ đã trở nên quen thuộc với Mây. Mỗi chiều thứ sáu sau khi

từ trường về cô ghé siêu thị, nạp thực phẩm cho cả tuần. Chiếc ba lô trĩu
nặng trên vai nào sữa, nào nước cam, rồi đồ hộp. Tay phải cô còn xách
thêm chiếc cặp đựng máy vi tính, tay trái giơ cao chiếc dù. Từ bến xe bus

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.