BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 96

cô cảm nhận rõ rệt nhiệt độ ngày càng xuống thấp. Quãng đường từ trạm xe
bus băng qua đồi cỏ về phòng như vô tận. Mỗi sáng bước chân ra khỏi ký
túc xá cùng dòng sinh viên, đứng đợi xe bus trong vài phút ngắn ngủi, Mây
nhớ da diết ánh nắng vàng tươi tắn trải dài trên những con đường TP. Hồ
Chí Minh. Rồi Mây quen dần với màu xám của mùa đông, màu xám thật
hợp với những căn nhà xây bằng đá ardoise cổ truyền vùng Bretagne. Cô
không còn thấy cái lạnh quá khắc nghiệt nữa, hình như trời ngày càng ấm
hơn hay cơ thể cô đã thích nghi được với môi trường. Một sáng thức dậy
Mây ngỡ ngàng nhận ra, những chiếc lá non biêng biếc đang rộ nhú trên
những cành cây khẳng khiu, đồi cỏ non thay áo xanh rì. Ở bến xe bus lũ
sinh viên kháo nhau "cuối đông rồi!". Anh chàng Christophe phòng đối
diện cười với Mây rạng rỡ và nhường cô lên xe trước, lịch sự như một
thanh niên quý tộc chính hiệu. Con trai bên đây rất mê mái tóc dài đen
nhánh và đôi mắt lá răm của cô. Họ thích gạ Mây đi quán bar, dạo mát
ngoài bến cảng hay ít ra cũng chơi billard trong phòng khách ký túc xá.
Những chàng trai trẻ tuổi không hiểu vì sao cô nàng Việt Nam cứ hay rút
vào vỏ ốc, rụt rè giữ kẽ và chỉ tươi cười sống động khi nói chuyện cùng
người gác đêm trung niên. Giữa họ dường như có một sự hòa đồng về văn
hóa, tuy có điểm giống nhưng cũng có nhiều điều khác, đủ khiến hai người
hiếu kỳ về nhau. Như đa số người Trung Á, Sinmad tin vào thánh Allah.
Mây hồi hộp:

- Anh có mấy vợ?

- Bốn, vừa đúng luật - Anh chắc lưỡi tiếc - tôi thích sáu lận!

- Sao anh không để râu?

- Mấy cô vợ tôi chịu nhột dở lắm!

- Làm cách nào để duy trì trật tự giữa các cô vợ?

- Đó là nghệ thuật phân chia sức lực cho hợp lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.