BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 98

không có mấy ai tìm gọi, thời gian này lại mong tin một người. Sinmad
nghỉ làm bảo vệ đêm, anh đã tìm được việc ở một tòa soạn báo. Mây mừng
cho anh cuối cùng đã trở lại nghề ký giả.

Tháng lương đầu tiên Sinmad dẫn Mây đi nhà hàng Việt Nam. Cô thích

những món quê anh hơn. Nhìn anh tự tay nấu nướng trong căn phòng nhỏ
nhìn ra những bông hoa tú cầu, Mây cảm nhận rõ rệt không khí ấm cũng
của một gia đình. Cô thấy không thoải mái trong nhà hàng sang trọng với
những người phục vụ tận tình. Hai người ra về rất sớm. Thấy Mây không
hài lòng, Sinmad đề nghị sáng chủ nhật tuần sau sẽ ra biển tìm ốc gạo, hứa
hẹn một buổi tối với món lạ do anh tự sáng chế.

Biển mùa hè vào mùa này nước rút cạn, để lộ bãi đá rong rêu màu xanh

xám. Sinmad mua cho Mây đôi ủng nhựa bé tẹo thật ngộ nghĩnh. Mỗi
người cầm xô nhỏ bì bõm lội lom khom. Những chú ốc tí ti núp mình trong
lòng cát. Sinmad dạy cô cách lật đá và rong lên để truy tìm nguyên liệu cho
bữa ăn. Gió biển thổi rát mặt làm môi Mây khô nứt. Mới thoáng cô đã thấy
đau lưng không chịu nổi.

- Em không lượm ốc nữa đâu! Chỗ này cũng đủ cho một bữa no rồi!

- Chưa ai trong số bốn cô vợ của tôi lại lười biếng như em - Sinmad

nhăn mặt - Thôi, đến ngồi trên tảng đá lớn đằng kia đợi tôi vậy!

Mây dựa mình lên đá, tháo đôi ủng nhựa ra và nhẹ nhàng chìm vào giấc

ngủ. Khi cô tỉnh dậy, Sinmad vẫn đang lom khom với những xô đầy ốc.
Anh đem ra chỗ nước súc rửa cho vơi cát rồi bê chiến lợi phẩm chất lên cốp
xe.

- Anh định ăn ốc trong một tháng à? - Mây châm chọc, giấu sự xúc động

khi nhìn thấy những giọt mồ hôi trên trán Sinmad.

- Cô gái nhỏ của tôi ơi! Có ai thương cô như tôi chưa? Trong lúc cô say

ngủ hồn nhiên thì tôi phải làm việc để phục vụ cô một bữa ngon kia đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.