BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 252

Newt hết sức ngạc nhiên khi phát hiện thấy mình vẫn ở cái vị trí vốn dĩ

– phía sau. Mệt mỏi khiến anh chẳng cảm thấy nhẹ người chút nào. Anh chỉ
mong mỗi điều là được nằm dài ra ngủ một giấc. Nhiều lần anh đã gà gà
ngủ, người vẫn thẳng băng trên yên ngựa. Con Chuột Nhắt cũng mệt nhoài,
nó giữ đều một nhịp đi thong thả.

Deets báo mọi người đều yên lành và tập hợp đủ, trừ Gus.

— Chắc là lại đến một quán cà phê nào ăn điểm tâm, – Dish Boggett

nói. – Hay là vào San Antonio cạo râu cạo ria cũng nên.

— Có thể là ông ấy ghé đến chỗ Jake, – Deets nói. – Muốn tôi đi xem

không?

— Đúng, cậu đi đi, – Call nói. – Tớ muốn qua sông càng mau càng tốt

và có ông Gus cùng qua thì hay.

Bol có ít củi khô cất dưới một tấm vải nhựa nhưng việc chuẩn bị cái ăn

uống diễn ra quá chậm chạp, không trúng ý phần đông anh em.

— Tớ mệt quá, khéo cả tuần chẳng làm được trò trống gì, – Jasper nói.

— Lúc nào thì cậu nên trò trống?

Dish hỏi vặn. Bản thân anh đang khá phởn. Tài nghệ anh được thừa

nhận, điều đó luôn làm cho tính khí anh vui vẻ lên. Anh đã xoay xở cho bô
phận chính của đàn gia súc tránh được vạt cây ác nghiệt nhất, rồi giữ cho
chúng không tán loạn. Ngay Đại úy Call cũng có ý trọng nể anh.

Trong lúc đang chờ điểm tâm, hầu hết cao bồi lôi sơ mi ra phơi lên trên

các bụi cây cho khô. Một số tụt cả quần, nhưng rất ít trong đó có quần đùi.

— Các cậu trông như đàn gà bị mưa vậy, – Dish nói.

Đúng là đám cao bồi đang trưng ra một hình dạng lạ kỳ. Số đông bị

sạm nắng ở trên mặt, cổ và tay nhưng phần còn lại của thân thể lại trắng nhễ
trắng nhại. Bert Borum nom ngộ nghĩnh nhất vì anh có một cái bụng béo,
tròn xoe với một vùng đen xoăn tít chạy thộc vào bên trong quần. Anh nói
vu vơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.