BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 418

tên vừa rú rồi từ trên mình ngựa anh bắn ngay vào ngực hai tên cầm dao.
Một tên Kiowa khác nắm lấy ngọn giáo có buộc mảnh da đầu Mặt Chó
nhưng chưa kịp giơ lên thì đã bị Gus bắn chết. Anh bắn một đứa nữa ngay
lúc nó chưa kịp nhấc súng lên. Tên Kiowa cuối cùng tẩu thoát vào trong
bóng tối, Gus bèn quay ngựa đuổi. “Còn đứa nào diệt đứa ấy cho hết,” anh
bảo người đàn ông đi cùng. Nhưng người này chưa xuống ngựa thì đã có
một phát súng trong bóng tối. Một phát nữa vang lên rồi tiếng một con ngựa
phi về. Lorena ngỡ đã xong, ai ngờ Khỉ John bắn súng lục vào người đi cùng
Gus đang đứng ở cạnh đống lừa. Trượt! Người kia từ từ nâng súng lên
nhưng chưa kịp bắn thì Gus đã phóng vào trong vòng ánh lửa và dùng súng
trường quật Khỉ John ngã quay ra.

Rồi Gus lật Lorena lại, ôm vào trong tay, một tay vẫn cầm khẩu súng

trường.

— Vịt Biếc đâu Lorie? – Anh hỏi. – Đêm nay nó ở đâu?

Lorena phải vất vả lắm mới nhớ lại được Vịt Biếc. Cô đã thôi nói, bây

giờ muốn nói thì lời lẽ không ra nữa. Cô nhìn chằm chằm lấy Gus, bắt đầu
khóc mà không sao trả lời được anh.

— Nó có ở đây đêm nay không? – Anh hỏi lại. – Hãy trả lời ngay rồi

anh không quấy em nữa.

Lorena gật đầu. Vịt Biếc đã ở đây. Cô chỉ gật đầu như thế.

Gus đứng dậy:

— Ông về với người của ông đi, – anh nói với người kia. – Về luôn đi.

— Tôi không bắn được đứa nào, – người kia nói. – Ông bắn cả lũ

chúng nó.

— Không quan trọng, – Gus nói. – Tôi không bỏ được cô gái này mà

cô ấy thì không có sức đi nhanh. Ông hãy quay về với người của ông, lúc
nào có thể chúng tôi sẽ đến chỗ ông.

— Ông có bắn chết thằng bỏ chạy ấy không? – July hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.