BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 490

Jenny ngồi xuống và người bán rượu lập tức xuất hiện với chai uýt ki.

— Cha này uống thùng bất chi thình, – anh ta nói. – Chắc là đi lâu ngày

lắm rồi.

July sực nhớ mình đang chờ một cô điếm tên là Jenny.

— Cô có biết Ellie không? Nghe đâu cô quen.

Đến lượt Jenny ngạc nhiên.

— Đến Missouri rồi. Rồi đâu lấy một sê ríp ở Arkansas nhưng tôi

không dễ tin những lời đồn ấy. Không thể có chuyện Ellie lại lấy một sê ríp.

— Thôi rồi, – anh nói. – Đã bỏ đi khi tôi phải săn lùng Jake Spoon. Họ

nói cô ấy lên một cái tàu chở uýt ki, tôi chẳng hiểu tại sao lại như thế.

— Tôi nghe thì đúng là kiểu Ellie đấy. Chán là nhảy đi ngay chỗ khác.

— Tôi phải tìm cô ấy, – anh nói.

— Thế thì ông nhầm chỗ rồi. Nó đang tìm Dee mà. Ông biết Dee

không?

— Chết vì đậu mùa phải không?

Jenny cười lúc cúc.

— Người đánh bạc ngồi kia vừa hai tháng trước thấy hắn đấy.

— Tôi không hiểu tại sao Ellie lại lấy tôi. – Anh nói, buồn rầu nhìn

Jenny. Ả thở dài. Không ngờ lại gặp phải cảnh thảm thế này vào giữa buổi
chiều đẹp trời. Anh uống thêm hai cốc uýt ki nữa và quanh quẩn chỉ nói:
“Tôi phải tìm cô ta.”

— Quán rượu thì giàu lên còn tôi thì không, – ả nói, – có thích vui vẻ

một tí cho cái đầu nó nhẹ đi không nào. – Rồi cười hi hí. Tự nhiên anh bỗng
cảm thấy khoái chí. Đã lâu lắm anh chưa thấy đàn bà cười như thế. Và anh
đứng dậy đi theo ả lên gác. Nhưng chưa kịp tới anh đã thấy người không ổn.
Jenny vội dìu anh ra cầu thang ngoài. Anh quỳ xuống nôn. Rồi nằm bẹp ra
nôn mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.