BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 493

dặm hàng dặm dài cỏ nhấp nhô như sóng mới thích làm sao. Trong khi đó
Gus nói và nói. Cô yên lòng thấy anh trò chuyện với mình. Cuộc đời thế này
là đủ, hơn hẳn những tháng ngày trước đây của cô. Nhưng cô không quên
được người đàn bà mà Gus đã nhắc đến. Cô lo sợ ngày họ đến cái thị trấn có
người đàn bà ấy sống ở đó, vì lúc đó cuộc đời đơn giản này sẽ chấm dứt.
Nhưng cô có thể làm cho nó không chấm dứt. Cô có ý giành giật lấy nó. Cô
định sẽ lấy anh trước khi đến thị trấn nọ. Anh không muốn nói là sẽ lấy cô
nhưng anh khen cô đẹp, nhiều hơn bất cứ người đàn ông nào. Gần như ngày
nào anh cũng khen vẻ đẹp của cô, nói cô là người đàn bà có nhan sắc nhất
vùng bình nguyên. Cô cảm thấy anh bị khuấy động khi họ cùng ngủ bên
nhau và cô có ý làm các điều mà cô có thể làm để anh quên người đàn bà kia
đi.

Khi trở lại với anh em, Newt thật sự như bay trên mây vì quá sung

sướng. Nhưng vì bận rộn, mãi tới giờ ăn tối, anh em mới hỏi được chuyện
sáng nay đến trại Gus. Dish là người tò mò nhất.

— Cậu có nhìn thấy Lorie không?

— Có, cô ấy uống cà phê, – Newt nói.

— Tớ chắc là Newt nhìn kỹ đấy, – Soupy nói. – Newt đến tuổi nhìn các

cô rồi.

Newt im lặng và lúng túng. Anh những muốn huênh hoang một ít về

cuộc viếng thăm nhưng anh cũng lại không muốn Dish buồn lòng.

— Lorie trông vẫn đẹp chứ hay là bị chuyến đi làm cho thân tàn ma dại

mất rồi, – Kim Sào hỏi.

— Vẫn rất là đẹp, – Newt nói.

Call ăn rất nhanh rồi cùng đi với Deets. Sông Arkansas chỉ cách vài

dặm, anh muốn đến xem trước chỗ lội qua. Họ phi qua đồng cỏ đến bờ sông
ngồi một lúc. Ngay cả trong ánh trăng họ vẫn thấy được dòng nước chảy ầm
ầm.

Call nhìn ngược dòng sông lên phía Colorado, nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.