BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ - Trang 105

nhủ thầm và ngay sau đó, nó bỗng phì cười vì ý nghĩ hung hăng khác hẳn bản

tính thường ngày của mình.

Cúc Hương không ở trong tâm trạng như Thục. Nó huơ huơ mấy thỏi kẹo,

hỏi Xuyến:

- Nhưng "nói túm lại", tụi mình vẫn được quyền "xực" những thứ này như

"ngày xưa thơ dại" chứ?

- Mày thì lúc nào cũng vậy! - Xuyến lườm Cúc Hương - Hình như trong

tự điển, mày chỉ biết có mỗi từ "xực"?

Cúc Hương không thèm cãi nhau với Xuyến. Nó đang bận bóc lớp giấy

bọc ngoài thỏi kẹo. Thấy vậy, Xuyến thở dài, nói thêm:

- "Xực" thì "xực"! Nhưng "xực" xong, phải trả lời cho hắn đấy!

Đang định thảy viên kẹo vô miệng, nghe Xuyến nói vậy, Cúc Hương

bỗng... ngừng tay. Nó giương mắt ếch:

- Trả lời cho ai?

- Cho con nhãi Phong Khê chứ cho ai!

- Trả lời hắn làm gì nữa! - Cúc Hương kêu lên - Ngày mai tụi mình sẽ tìm

đến "sào huyệt" của hắn kia mà!

Xuyến tủm tỉm:

- Chính vì vậy mà tụi mình cần phải trả lời. Đừng làm một điều gì bất

thường để cho hắn phải nghi ngờ. Trước đây, tụi mình đã không hồi âm hắn

một lần rồi, lần này không nên phớt lờ.

Hiểu ra những điều ngoắt ngoéo, mắt Cúc Hương sáng lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.