BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ - Trang 85

- Gì cười vậy, Cúc Hương? - Cô Tường Anh ngồi bên cạnh đưa mắt hỏi -

Cộng điểm sai rồi phải không?

- Dạ, không ạ!

Ngập ngừng một lát, Cúc Hương rụt rè xin phép:

- Em ra ngoài một chút, thưa cô!

Cúc Hương sợ cô hỏi lại "đi đâu" nhưng rất may, cô Tường Anh không

nói gì, chỉ gật đầu ra hiệu.

Không đi dọc hành làng trước sân, sợ bị lộ, Cúc Hương quanh ra phía sau

thư viện và phòng thí nghiệm, chui vào vườn bạch đàn trồng dọc hàng rào

đằng sau các dãy lớp.

Khi băng qua các lớp 10 và 11 nằm kế lớp mình, Cúc Hương nhìn thấy có

vài cặp mắt láo liên trông ra kèm theo những tiếng huýt sáo tinh nghịch

nhưng nó vẫn tảng lờ, cắm cúi rảo bước. Càng tiến đến gần lớp 11A3, Cúc

Hương càng nghe tim mình đập mạnh. Một cảm giác nôn nao khó tả đang

xâm chiếm lòng nó. Mình mà còn hồi hộp như vậy, nếu là con Thục chẳng

biết nó sẽ hoảng lên đến cỡ nào! Cúc Hương cười thầm để tự trấn tĩnh.

Cánh cửa sổ phía cuối lớp 11A3 hiện ra trước mắt Cúc Hương. Nép sát

tường, Cúc Hương thận trọng nhìn vào, quan sát. Thầy Hà đang hí hoáy chép

bài trên bảng, tiếng phấn nghiến kin kít, đứng từ xa Cúc Hương vẫn nghe rõ.

Năm ngoái Cúc Hương học thầy Hà nên bây giờ nó rất sợ thầy bắt gặp hành

vi lén lút của mình. Nhưng vì chỗ ngồi của Phong Khê vẫn còn khuất sau

khung cửa nên Cúc Hương đành phải đánh bạo nấn ná và nhướng cổ... cò dài

thêm chút nữa. Cũng may, đám học trò trong lớp đang cặm cụi chép bài nên

chẳng ai trông thấy bộ mặt dáo dác của Cúc Hương thập thò ngoài cửa sổ.

Ánh mắt của Cúc Hương lúc này như tia ra-đa quét dần về phía cuối lớp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.