BỐ CON CÁ GAI - Trang 119

cả. Mà đâu chỉ có bánh kem xốp. Vì bệnh viện không cho phép ăn
bánh kẹo nên dù có chuyện gì đi chăng nữa bố cũng không cho tôi ăn.

Có vẻ như đúng là tôi đã khỏi bệnh rồi thì phải. Chác đêm nay tôi sẽ

phải cầu nguyện thật lâu để cảm tạ Chúa Jesus mới được.

Tôi mở tập bản đồ ra rồi tìm nơi mà bố chỉ cho tôi. Đó là bờ biển có

tên gọi Bunam. Nghe nói từ Gangneung phải đi về phía Nam hồi lâu
mới có thể đến nơi được. Bố nói rằng nếu có bản đồ thì có thể đi bất
cứ đâu. Cũng không phải sợ lạc đường.

Bố đặt tay lên vai tôi rồi hỏi:
“Con có vẻ thích xem bản đồ nhỉ?”
“Bố ơi, chắc lớn lên con phải trở thành nhà thám hiểm mới được.

Giống như Columbus phát hiện ra đại lục mới ấy ạ.”

Tôi muốn thử làm những việc mà chưa ai làm. Như Magellan đã đi

vòng quanh thế giới thành công, hay Edison đã phát minh ra bóng đèn
điện ấy. Nhà phát minh Jeong Daum. Nhà thám hiểm Jeong Daum.
Chỉ cần tưởng tượng thôi đã thấy vô cùng phấn khích. Nhưng mà hình
như bố không nghĩ vậy.

Có lần tôi từng hỏi bố. Rằng sau này bố thích tôi trở thành gì. Bố đã

cười thật tươi rồi trả lời. Rằng bố mong tôi sẽ hạnh phúc. Vì thế nên
dù tôi có trở thành gì đi chăng nữa, chỉ cần tôi hạnh phúc là bố vui rồi.

Hạnh phúc là gì nhỉ? Bố đã nói thế này này.
“Đó là có thể sống cùng với người mình yêu thương, và có thể làm

bất cứ điều gì vì người mà mình yêu thương.”

Hình như trong suy nghĩ của bố, hạnh phúc chính là tình yêu. Nếu

mà đúng như lời bố nói thì tôi đã hạnh phúc rồi. Vì tôi đang được ở
bên cạnh bố - người mà tôi yêu thương nhất thế gian này.

Nhưng tôi không biết là tôi có thể làm điều gì cho bố nữa. Để như

thế thì trước tiên tôi phải biết được bố muốn cái gì đã. Liệu có phải là
kết hôn với cô Jin Hee hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.