BỐ CON CÁ GAI - Trang 268

thì được ghép tủy, thế mà cuối cùng vào giây phút quan trọng như thế
lại ngủ mất.

Trưởng khoa Min đứng kề vai cạnh anh, báo:
“Sắc mặt của anh Jeong trông không tốt đâu. Sau khi kết thúc việc

ghép tủy cho Daum, anh hãy dành thời gian kiểm tra sức khỏe xem
sao. Daum còn có bố chăm sóc, chứ anh thì phải tự lo cho sức khỏe
của mình chứ.”

Anh gật gù. Trưởng khoa Min còn định nói thêm, nhưng đúng lúc

đó thì nhóm ghép lũ lượt đi tới.

“Tốt rồi. Bây giờ anh có thể yên tâm rồi.”
Trưởng khoa Min vỗ nhẹ lên vai anh động viên.
Khi trưởng khoa Min dẫn đầu nhóm ghép đi vào trong phòng vô

trùng thì đứa trẻ liền mở mắt. Nó tròn mắt nhìn một vòng xung quanh,
và khi chạm ánh mắt của anh ở phía bên kia lớp kính, nó liền khẽ mỉm
cười.

Túi máu truyền chứa tủy sống được treo trên giá đỡ và nối với ống

thông tĩnh mạch trung tâm. Từ túi máu truyền, tủy sống nhỏ giọt rơi
xuống. Bắt đầu rồi. Đó là cố gắng thử nghiệm cuối cùng để kéo đứa
trẻ từ trong bóng tối của cái chết đến vùng ánh sáng ấm áp của sự
sống.

Không biết anh đã mong mỏi đến giây phút này bao nhiêu. Ôi, từng

giọt tủy sống, hãy vực dậy cơ thể tàn tạ của đứa trẻ nhé!

Cả cuộc đời anh đã từng khát khao đến cháy bỏng một điều gì đó

như thế chưa nhỉ? Anh vừa tì trán vào lớp kính, vừa nhìn từng giọt tủy
sống chảy vào trong cơ thể đứa trẻ, hai chân vừa run rẩy, vừa nghiến
răng chịu đựng cơn đau như bị một con dao sắc lẹm đâm sâu vào
mạng sườn, vừa chìm đắm trong ngọn lửa của nỗi mong mỏi đang
dâng trào mãnh liệt.

Đó là người cha vẫn còn đang sống. Anh mong mỏi rồi lại mong

mỏi không ngơi nghỉ, rằng đến khi từng mảnh cuối cùng của thể xác
và linh hồn này hoàn toàn tan biến thì cũng không còn gì phải hối hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.