BỐ CON CÁ GAI - Trang 73

5

“H

ôm nay là Hạ chí đấy tiền bối.”

Ngồi ở chiếc ghế phía đối diện, Yeo Jin Hee cất lời phá tan bầu khí

im lặng.

Hoàng hôn buông xuống, có vẻ như một ngày Hạ chí dài thật dài

đang dần tàn. Một ngày thật mệt mỏi. Anh đã đưa các tập thơ cho Lee
Guk Seong, nhận tiền rồi thanh toán tiền viện phí còn nợ bệnh viện.
Khi chất đầy những tập thơ lên chiếc xe tải một tấn, anh có cảm giác
như thể một phần trong mình cũng đang biến mất trong vô vọng.

“Ở dãy núi Andes có một ngọn núi tên gọi là Valdemar. Nghe nói là

vào ngày Hạ chí, nam nữ của bộ tộc sống gần đó leo lên đỉnh núi. Vì
họ tin rằng trước khi hoàng hôn tắt, nếu họ đến nơi và nhìn về phía
hoàng hôn, thổ lộ tình yêu của mình, thì tình yêu đó nhất định sẽ trở
thành hiện thực. Nếu câu chuyện đó là sự thật thì cái được gọi là tình
yêu thật bất ngờ mà lại cũng thật đơn giản. Chẳng phải thế sao, tiền
bối?”

Anh gật đầu rồi quay sang đối diện với hoàng hôn. Không biết là

sang năm có thể nhìn thấy hoàng hôn không nữa. Đứa trẻ và anh, cả
hai.

Yeo Jin Hee thở hắt ra một hơi rồi nói:
“Sau bốn giờ đồng hồ chờ đợi thì cuối cùng cũng gặp được anh. Và

một giờ nữa lại trôi qua rồi. Vậy mà nãy giờ anh chỉ nói đúng ba câu.
Em khỏe chứ. Em đến rồi đấy à. Em ăn tối chưa... Anh không nghĩ là
anh quá đáng lắm sao?”

“Thế à? Anh xin lỗi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.