BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 182

tiền điện đầy đủ mà”.

“Nhưng bóng tối tốt hơn,” Russo nói, vỗ nhẹ vào đôi kính râm của lão

mà kích cỡ của chúng càng làm cho lỗ mũi của lão trông càng giống hơn
với một con “kẹt” treo ngay giữa mặt! “ Có tên đê tiện hạ cấp nào đó đã cố
tình nhắm bắn tôi xuyên qua cửa sổ của một tiệm bánh kẹo. Mảnh kính đã
cắt vào mắt tôi. Tôi vẫn nhìn thấy rõ nhưng phần lớn thời gian ánh sáng vẫn
làm cho mắt tôi xốn, khó chịu.”

“ Tất nhiên rồi,” Michael nói.” Chúng tôi chỉ muốn cho ông được tiện

nghi thôi.”

“ Tôi biết điều ấy làm phiền anh,” Russo nói, vừa ngồi xuống bàn,” khi

tôi tắt hết mọi ngọn đèn và khép các bức rèm che mà không nói lời nào.
Phải không nào? Bây giờ thì anh biết điều ấy cảm thấy thế nào?”

“ Cái gì cảm thấy như thế nào?” Hagen gằn giong.

“ Hượm nào, anh bạn Ái nhĩ Lan! Bạn biết tôi muốn nói gì, và ông chủ

của bạn chắc chắn cũng biết. Các anh, dân New York, anh nào cũng giống
nhau. Các người đã từng thương lượng và thỏa hiệp với nhau. Mọi thứ về
phía Tây của Chicago là của Chicago. Thế rồi chẳng mấy chốc các người
nhận ra là chẳng có cái quái gì ở phía Tây của Chicago cả, thế là các người
đạp ngược pê-đanh, xoay vòng ngôn hành180 độ! Al Capone đã hưởng trọn
lộc rơi vào tay hắn và các người nghĩ cái thằng “chồn lùi” bị bệnh giang
mai xứ Napoli ấy là toàn bộ Chicago. Còn chúng tôi. Chúng tôi chẳng được
coi có kí lô nào cả! Các người đặt ra cái Ủy ban Tối cao kia, và chúng tôi có
là thành phần trong đó không? Không. Moe Greene vớ tất cả khoản tiền từ
New York đó và xây dựng Las Vegas. Chúng tôi đâu được hân hạnh tham
khảo ý kiến.Các người tràn lên và gọi đây là một thành phố mở. Và các
người biết tôi nghĩ gì? Tôi nghĩ tuyệt quá. Mở ra công việc ở Miami. Công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.