BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 207

sẵn sàng khoan dung tất cả đối với sự hèn hạ của người đàn ông kia báo
cho không?

Và anh quá xem thường tình bạn nên đã tránh chạm trán Jacques trong

suốt những năm vừa qua. Đơn giản quá! Anh ấy bao giờ cũng từ châu Phi
trở về vào những kỳ nghỉ lễ, và đó là khoảng thời gian thiêng liêng ở nhà
Chevalier và bắt buộc phải được tổ chức ở “bảo tàng”.

– Đám cưới à, nhanh nhất có thể. Chỉ còn một thủ tục nho nhỏ cần phải

giải quyết trước đã; đó là li dị, tớ nghĩ là vậy.

– Ok. Với điều kiện là việc ấy không làm cậu mất thêm hai mươi năm

nữa! Tớ đang mong sớm được làm bác đây.

Giọng nói trở nên trịnh trọng hơn:
– Tớ đã được biết về thằng con lớn của cậu. Liệu tớ có giúp được gì

không?

– Tớ sẽ nói với cậu, hứa đấy.
– Còn ở Maisons-Laffitte thì thế nào rồi?
– Tuyệt! Công viên và lâu đài. Phòng của cậu đang sẵn sàng chờ đón

cậu. Khi nào thì cậu tới đấy?

– Tớ sẽ bàn với Gwen. Tớ chuyển máy cho nó trước khi nó bóp cổ tớ

đây. Tạm biệt nhé, người anh em.

Anh nhắm mắt lại. Quá đỗi ngọt ngào xen lẫn bồn chồn lo sợ.
– Nào, anh yêu, Cédric, anh nói đi…
Vậy mà đến giờ đã là gần ba tuần kể từ khi anh đưa Cédric tới đây. Giải

độc, nếu như từ đó có thể được dùng cho một thằng bé không bao giờ uống
rượu trừ khi có cớ, và “hút” một cách có điều độ cho tới khi người khởi
xướng làm việc ấy ở chỗ công cộng. Về vấn đề này, anh nóng lòng chờ dịp
nói vài lời với ông Larivière. Liệu ông có không nhận ra ai là người đã có
“ảnh hưởng xấu” tới người khác hay không?

Điều an ủi duy nhất là Violaine đã trượt kỳ thi tú tài. Anh không ngại

ngùng gì với việc vui mừng vì điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.