BỘ KHUY KỲ LẠ - Trang 110

dặt chút nghe!" Lời căn dặn của hai người khác nhau mà chứng tỏ cùng
một mối lưu tâm lo lắng cho em.
Bà kỹ sư Hoàng nằng nặc đòi đi chung với Việt Kim, với chồng bà và ký
giả Hải Âu. Kỹ sư Hoàng cố gạt đi mà không được.
- Từ bữa xẩy ra vụ rắc rối tại Ba Ga Ra mình đã được khoẻ hẳn đâu. Ở nhà
nghĩ cho khoẻ có hơn không. Thủ tướng Lư Hà Sa cũng bảo em nên tĩnh
dưỡng mà!
Bà Phan Hoàng Mỹ xịu mặt:
- Không chịu! Em không chịu đâu! Để em đi với!
Việt Kim nhận ra trong giọng nói của bà Hoàng có một cái gì khác lạ, khẩn
khoản thật lạ lùng. Và em băn khoăn tự hỏi vì sao bà lại tha thiết muốn đi
theo như vậy chứ?
Đoàn người rong ruổi vó câu trực chỉ khu vực khảo cổ phía xa. Không có
chuyện gì xẩy ra dọc đường. Việt Kim cho ngựa chạy lên chạy xuống hối
thúc mọi người. Và em là người xuống ngựa trước tiên tại mức đến. Chân
mới đặt xuống mặt cát, em đã nhảy bổ đến căn lều của Un Sa Cơ giật phắt
khuôn cửa ra vào.
Tấm chăn dạ bí hiểm treo nơi cuối lều đâu mất. Bên trong căn lều cũng như
mọi lều khác, trống trơn. Máy đo địa chấn, giây điện cuộn lớn, cuộn nhỏ,
bình điện... tất cả đều biến đâu sạch bách.
Mọi người đưa mắt nhìn em, từ trong căn lều ngơ ngác thất thểu đi ra, xăm
xăm bước tới chỗ bữa nọ có đặt một cái máy khoan đất. Trống trơn! Máy
khoan cũng đã không cánh mà bay đâu mất biệt.
Quay phắt người lại, Un Sa Cơ đã đứng trước mặt Việt Kim, môi nhếch
một nụ cười đắc thắng. Ý nghĩ nụ cười đó, chỉ riêng mình em hiểu.
- Ôi chà! Cô bé có gì mà ngơ ngác dữ vậy? Thật không ngờ còn siu síu tuổi
đầu mà cô em cũng đã có vẻ ham thích cái công việc khảo cổ nặng nhọc
này ghê nhỉ! Hà, hà, hà...!
Không nhịn nổi nữa, Việt Kim gọi cha:
- Ba ơi! Họ đem cất dấu đâu hết cả rồi ba à! Họ đem đồ nghề các thứ đi cả
rồi ba! Như vậy chứng tỏ là họ đã tìm được mỏ dầu lửa rồi đó ba!
Kỹ sư Hoàng ngạc nhiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.