BỘ KHUY KỲ LẠ - Trang 31

Nam Quân

Bộ khuy kỳ lạ

CHƯƠNG IV

BÀ PHAN HOÀNG MỸ

Trên đường về khách sạn, Việt Kim nghiền ngẫm cách bố trí làm sao cho
cha gặp được mặt Á Minh vào ngày mai. Và em nghĩ ngay đến địa điểm
gặp gỡ: phòng trà có cái "tách" nước trà to như cái tô ăn phở.
Hai chị em vừa mới dừng chân trước khách sạn thì bà nữ quản gia nhà Á
Minh đã săm săm bước tới. Vẻ mặt bà ta hớt hải, đưa tay chộp cứng cánh
tay cô bé Du-Ráp, lôi đi sềnh sệch tiến lại phía một chiếc xe hơi đậu gần
đó. Chẳng nghe thấy bà ta nói lý do tại sao ngoài một câu cộc lốc: "Về
mau! Về mau!"
Bé Á Minh bị điệu về đột ngột khiến Việt Kim lạ lùng bỡ ngỡ và buồn rầu
hết sức. Em bâng khuâng tự hỏi: "Hay đã có tai biến gì mới xẩy ra?" Nhưng
rồi Việt Kim lại cố xua đuổi những ý nghĩ không vui đó ra khỏi đầu óc.
Luôn cả bóng hình gã đàn ông mắt trắng ngó trừng trừng lúc ở ngoài chợ
nữa. Tâm trí em thầm thì tự nhủ:
- Ối chao! Việt Kim sao mà dở quá thế? Nhát gan quá! Chỉ "bói ra ma"
không hà? Có thể là chốn chợ búa đông người, gã Du-Ráp kia vội vã phải
đi tới một nơi nào đó. Biết đâu chừng! Ở Saigon những chuyện ghê hơn thế
nữa cũng chẳng ăn nhằm gì nữa là. Tại sao cứ đặt chân tới một nước khác
là lại lo vẩn lo vơ, cứ nơm nớp tưởng như lúc nào cũng có kẻ trộm nằm sẵn
dưới gầm giường vậy.
"Kẻ trộm rình sẵn dưới gầm giường"! Lại một câu diễn tả tư tưởng Mạnh
Di ưa dùng, với giọng nói thân mật mới hồi sáng hôm qua đây tại phi
trường Óoc-Ly. Chàng thanh niên đó lại còn thêm: "Em phải dè dặt cẩn
thận một chút nhé! Anh lo lắm!"
Bất giác, Việt Kim vung mạnh cánh tay:
- Thôi nào! Ăn thua gì mấy cái đó! Chưa chi đã co rúm tứ túc lại thì còn
làm được cái gì nữa chứ!
Tối hôm đó, ngồi ăn cơm với cha, Việt Kim lại bình tĩnh vui vẻ như
thường. Cơm và thức ăn thật ngon. Ký giả Hải Âu chăm chú nghe con nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.