BỘ KHUY KỲ LẠ - Trang 29

Kim theo sát đằng sau, tay ôm một ôm lớn toàn khăn quàng za-đa.
Ra tới gần bãi trống, đám người bớt đông, đi lại đã dễ dàng.
Vừa bước tới bực thềm xi măng, chợt Việt Kim ngó thấy một vật gì phản
chiếu ánh sáng, lấp lánh trên mặt đất. Bất giác em cúi xuống lượm, phủi bụi
rồi đưa lên gần mắt xem kỹ.
Thì ra là một cái khuy, một cái khuy rất lạ: dầy, không tròn như mọi cái
khuy khác, bụng phồng lên khiến cái hình trên mặt nổi bật hẳn:
- Á Minh! Coi! Cái khuy đẹp ghê này! Khuy gì lạ quá hả! Chị chưa thấy
bao giờ đó!
Á Minh cầm cái khuy ngắm nghía:
- ... Hình như em đã được trông thấy ở đâu rồi này! Ồ, không nhớ nữa chứ!
Và em đứng hẳn lại, cái đầu nhỏ xinh lắc lắc:
- Hừ, bực quá, sao không nhớ gì hết kìa? Không đâu chị Kim! Không phải
khuy, mà chính là một vật làm theo kiểu cái khuy đó thôi. À, à, có thể là
một cái hộp nhỏ đựng phấn thơm chẳng hạn. Có lẽ đúng đấy! Chị Kim!
Thiếu nữ Du-Ráp thường hay đem theo trong sắc tay mỗi khi đi chơi đó
chị. Phải rồi, nhiều khách du lịch qua đây cũng hay mua để làm kỷ niệm
lắm. Chị thấy không, nếu cần có thể làm khuy được đó. Đẹp ghê! Thú quá
hả chị Kim? Cái này có vẻ cũ kỹ, sắc nét, thật lắm chứ không phải đồ giả
chế riêng để bán cho du khách ngoại quốc đâu chị!
Việt Kim:
- Có lẽ chị em mình nên hỏi xem của ai đánh rớt thì trả lại cho người ta, hả
Á Minh?
- Trả sao được? Biết ai đánh rớt mà hỏi? Thôi kệ, cứ giữ lấy đi chị Kim. Để
làm kỷ niệm đi chơi chợ Ba-ga-ra!
Việt Kim không biết tính sao hơn, đành gật đầu:
- Em nói phải! Thôi được, để chị cất đi!
Hai chị em ra khỏi chợ. Chân bước thoăn thoắt nhờ đường phố đã bớt đông
đảo.
Chợt Việt Kim nhẹ quay đầu nhìn quanh lại phía sau. Em có cảm giác như
có người theo dõi. Quả nhiên, một gã đàn ông Du-Ráp, dáng điệu khả nghi,
đang đặt những bước nhanh và nhẹ phía sau hai cô gái. Việt Kim chỉ kịp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.