BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 158

Daniel giận dữ bới tung đống tất trên sàn. Rồi bực mình khi biết Natalie

đã đúng. Có rất nhiều tất nhưng không cái nào vào đôi nào cả.

“Ồ, thế những cái khác đâu rồi?” anh hỏi.

“Ở nhà bố.” Natalie trả lời.

“Ôi, Chúa ơi!”

Anh nghiến răng cúi xuống nhặt ra hai chiếc tất - một chiếc dài đến

khuỷu chân màu xanh da trời và một chiếc ngắn màu xanh lá cây.

“Đây! Đi đôi này vào! Chúng ta phải đi thôi, Natalie. Đã bốn rưỡi rồi

đấy.”

“Mai mua cũng được mà bố.”

Danie suy nghĩ. Nhưng ngay ngày hôm nay anh đã biết rằng ngày mai sẽ

là một ngày kinh khủng từ đầu tới cuối.

“Chúng ta đi luôn bây giờ. Chúng ta có hai tiếng cơ mà.”

Sau này nghĩ lại, Daniel không thể nào hiểu được hai tiếng đồng hồ đó

đã đi đâu mất. Thật ra họ cũng đã đến vài cửa htàng. Cửa hàng đầu tiên
không có quần yếm, còn cửa hàng thứ hai chỉ có màu trắng. Cửa hàng thứ
ba có vài cái màu đỏ, xanh da trời và màu táo xanh, nhưng chúng lại gắn
mác Lưu ý: Giặt riêng. Nhớ lại lời dặn dò kỹ lưỡng của Miranda, Daniel
buộc phải kéo Natalie đi hàng khác trong khi cô bé trông ỉu xìu và có phần
tấm tức. Cửa hàng thứ tư có cái màu xám, có thể giặt được bằng máy
nhưng lại không có cỡ của Natalie. Cửa hàng thứ năm có bốn cái cỡ Natalie

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.