BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 47

cúi đầu, mắt dán chặt vào ngón tay. Giờ cô bé mới biết chuyện đó, chuyện
về cô tiên răng...

Cảm nhận được lũ trẻ đang càng lúc càng phẫn nộ vì lời nói của minh,

Daniel cố gắng hết sức để hạ giọng xuống mức có thể chịu đựng được.

“Bây giờ chúng ta có thể làm gì đây?” anh hỏi. “Chúng ta phải làm gì?

Bố định ra tòa để cô ta thôi ngay cái trò cắt xén thời gian bố được bên các
con như đã thỏa thuận. Nhưng các con đều phản đối. Các con phản đối
ngay lập tức. Được thôi. Đó là quyết định của các con, bố không thể trách
gì các con cả.”

Anh dang rộng cánh tay, biện hộ cho mình.

“Thế còn bố thì sao? Bố được cái gì nào? Không gì cả, đây. Và bố không

thể chịu đựng điều này thêm nữa.”

Anh lần lượt nhìn từng đứa trẻ, lướt qua khuôn mặt ngây ra của Lydia rồi

vẻ cau có tự vệ của Christopher, và cuối cùng là khuôn mặt lo âu đầy nước
mắt của đứa con út.

“Vậy,” anh kết thúc. “Nếu các con không đồng ý cho bố nhờ tòa can

thiệp để chống lại mẹ các con thì chỉ còn một cách duy nhất. Các con sẽ
phải học cách tự đương đầu với mẹ.”

Lũ trẻ kinh hãi nhìn anh trân trối.

“Không thì biết làm thế nào chứ?” anh mềm giọng. “Nói cho bố biết đi.

Bố muốn biết. Nếu các con không học cách đương đầu với cô ta thì còn biết
làm gì?”

Christopher trả lời ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.