BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 45

“Bố sẽ làm chúng con gặp rắc rối đấy!” thằng bé kêu lên.

“Chắc chắn như vậy,” Lydia đồng ý với em trai.

“Bố cho chúng con về đi bố,” Natalie nài nỉ.

“Nghe bố này,” Daniel nói. Anh hít thật sâu và cố gắng trấn tĩnh. “Nghe

bố nói đây, cả ba đứa. Không thể để chuyện này tiếp diễn nữa. Mẹ đưa các
con đến đây muộn bốn mươi phút mà các con không dám nói nửa lời. Giờ
cô ta lại đến đón các con sớm hai mươi phút. Cô ta chỉ cần ấn một hồi còi
là y như rằng các con không nghĩ được gì khác ngoài việc ngoan ngoãn
chạy vội ra ngoài đó.”

Anh chỉ ra.

“Nhìn Natty đáng thương kìa! Con bé sợ chết khiếp rồi. Mẹ chúng chỉ

phải đợi trong xe có hai phút thôi mà Natalie đã rơm rớm nước mắt rồi.”

Anh nói với chính mình.

“Nhìn bố đi! Bố đã phải đợi cả tuần và sau đó còn phải đợi thêm bốn

mươi phút nữa. Thế mà có đứa nào khóc đâu!”

“Hai chuyện này không giống nhau,” Christopher cãi lại.

“Tại sao không? Tại sao không?”

“Bố biết là tại sao mà.”

“Đúng, bố biết!” Bố chúng đang nhanh chóng mất tự chủ. “Không giống

nhau chỉ vì tính ích kỷ, thiếu suy nghĩ và vô tâm của mụ phù thủy ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.