BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 43

3. Chuyến viếng thăm của mụ phù thủy

Khi mọi người còn đang cặm cụi nhặt vụn bánh mì rơi trên sàn nhà thì có

tiêng còi xe vang lên ngoài phố”. Daniel lén nhìn đồng hồ treo tường. Lúc
đó là gần bảy giờ kém hai mươi phút. Bực mình, anh vờ như không nghe
thấy tiếng còi giục giã sắc lạnh bên ngoài.

Christopher đứng phắt dậy và phủi vụn bánh mì ở tay. Lydia ngại ngần

nhìn đống vụn bánh mì còn vương vãi trên sàn nhà. Natalie lảnh lót: “Chắc
là mẹ đấy.”

“Chắc chắn không phải!” Daniel giả vờ hoài nghi một chút. “Không thể

là mẹ các con được, vẫn còn quá sớm. Sớm hai mươi phút là ít.” Anh vứt
chỗ bánh mì còn lại trên bàn vào thùng rác. “Chắc hẳn là người khác đấy.”

Christopher ra gần cửa sổ, đủ để nhìn xuống phố mà không bị phát hiện.

“Người nào khác mà cũng đi Volvo ư?” thằng bé cất giọng hỏi.

“Tại sao không?”

Christopher bất lực nhìn sang Lydia lúc này đang ngước mắt lên trời và

thở dài.

“Một chiếc màu đỏ ư?” Christopher cự nự.

“Có thể lắm chứ. Chuyện như thế không phải là không có,” Daniel ngoan

cố. Anh lơ mơ ném cả hốt rác và chổi vào tủ bát. “Ở đây đâu phải chỉ có
mỗi một chiếc Volvo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.