BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 41

không đời nào để chúng con đến đây, còn con sẽ không vì thế mà khóc lóc
đâu!”

Nói vậy nhưng mắt con bé nhìn như muốn bật khóc.

Daniel nói:

“Bố có thể hỏi mẹ các con.”

Lũ trẻ đều im lặng.

“Yêu cầu đó hoàn toàn chính đáng.”

Bọn trẻ vẫn không hề đáp lại. Nhưng mặt chúng đều thể hiện rất rõ câu

trả lời: đã bao giờ làm thế mà thay đổi được quyết định của mẹ chưa?

Daniel suy tư.

“Bố Sẽ thử đưa mẹ con ra tòa lần nữa...”

Lydia giật thót mình.

“Ồ không, bố, con xin bố! Đừng ra tòa nữa mà! Lần ra tòa trước là đủ

lắm rồi! Phiên tòa thật khủng khiếp! Khủng khiếp!”

Christopher vội vàng lên tiếng ủng hộ chị gái.

“Và như thế chỉ phí công vô ích thôi.”

“Phải,” Daniel lên tiếng. “Chỉ tổ phí công vô ích. Thể nào mẹ con cũng

lại bắt đầu bịa ra hàng loạt lý do hay ho, rồi viết vào những lá thư dài vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.