BỔ THIÊN KÝ - Trang 1040

Khẳng Khẳng gọi Vinh Tuệ Khanh lại, nũng nịu nói: “Một mình

Khẳng Khẳng ở nhà rất cô đơn… cô để Nhục Nhục ở lại làm bạn với
Khẳng Khẳng đi…”

Vinh Tuệ Khanh: “…” Sau đó cô lấy người tí hon Nhục Chi và ngựa tí

hon từ trong túi càn khôn ra, đặt bên cạnh Khẳng Khẳng.

Người tí hon Nhục Chi và ngựa tí hon vẫn đang ngủ.

Khẳng Khẳng hoan hô một tiếng, rồi liên tục thúc giục Vinh Tuệ

Khanh: “Các người mau mau đi đi, đừng về sớm quá nhé.” Rồi không biết
nó lôi ở đâu ra một mảnh vải hoa, đắp lên người Nhục Chi và ngựa tí hon
đang say giấc.

Vinh Tuệ Khanh nhìn một cái, đó chính là tấm vải gói đồ hoa nhí của

Khẳng Khẳng lúc trước, nên cô không nói nhiều gì thêm, lập một trận pháp
bên ngoài căn nhà rồi sau đó đóng cửa lại đi ra ngoài sân.

Sắc trời đã tối hẳn, ánh trăng trong màn đêm rực sáng, ánh sáng chiếu

xuống thân thể La Thần đang ngồi xếp bằng ngay ngắn trong sân, mơ hồ
mang theo một vẻ đẹp trang trọng tao nhã.

La Thần đột nhiên ngẩng đầu lên, há lớn miệng. Một tia sáng lạnh từ

miệng của y phóng ra, rồi bắn về phía ánh trăng.

Tia sáng đó đi thẳng mà mau lẹ, chỉ trong thời gian chớp mắt đã biến

mất ở phía chân trời.

Vinh Tuệ Khanh dường như chỉ thoáng thấy ánh trăng u ám một chốc,

rồi mặt trăng lại dần dần chuyển thành màu vàng mờ.

Màn đêm lại càng đen hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.