BỔ THIÊN KÝ - Trang 1038

Qua một buổi sáng ngồi thiền, linh lực của Vinh Tuệ Khanh đã hồi

phục lại rất nhanh. Cô lại ung dung hồi tưởng lại từ đầu chuyện chiến đấu
tối hôm qua một lượt, rút ra được không ít bài học kinh nghiệm. Rồi cô suy
nghĩ ra một vài cách có thể dùng pháp thuật kết4hợp với nhau đánh ráp lá
cà. Đáng tiếc là cô vẫn chưa Trúc Cơ, nếu không thì cách thức công kích
bằng pháp thuật đã nhiều hơn.

Lúc trời vừa tối, La Thần ở trước bếp lò, nấu cho Vinh Tuệ Khanh một

bàn đồ ăn tối phong phú. Canh chân heo rừng thơm ngào ngạt, đám cá nhỏ
chiên giòn vàng ruộm, một đĩa rau thập cẩm ngon lành, còn có hai quả trám
đã được gọt vỏ cẩn thận, khói màu xanh nồng đậm, vừa nhìn đã biết không
phải vật phàm. Món chính là một đĩa màn thầu và bánh bao nóng hôi hổi.

Khẳng Khẳng đi loanh quanh ở bên ngoài trở về, nó nhảy lên trên bàn

nhìn thấy bánh bao và màn thầu thì hai mắt9đều sáng lên. Nó kêu ô lên một
tiếng rồi bổ nhào đến bên cạnh cái đĩa, ôm lấy một cái bánh bao trắng lớn
gặm cắn.

Vinh Tuệ Khanh kinh ngạc: “Thần thúc, đây đều là thúc làm hết ạ?”

Trong phạm vi hàng trăm dặm ở đây không hề có quán rượu hay quán ăn
nào, lẽ nào là Thần thúc thi triển thuật thần hành, đi đến thị trấn Dao Xuyên
ngoài trăm dặm để mua về?

Vinh Tuệ Khanh hút một ngụm canh chân heo rừng, cô kêu lên một

tiếng, đôi mày đẹp đều như muốn nhảy lên. Thực sự là quá ngon, dù cho có
là quán rượu tốt nhất ở thị trấn Dao Xuyên, cũng không thể làm ra hương vị
này được.

“Không phải ta làm, lẽ nào là nhóc làm? Ăn mau đi, nếu không sẽ bị

con sóc tham ăn kia ăn hết mất đấy.” La Thần nhàn nhạt nói rồi quay người
đi ra khỏi phòng, y ngồi xếp bằng trên tấm đệm cói giữa sân, nhắm mắt thổ
nạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.