BỔ THIÊN KÝ - Trang 1047

máu từ trong bụi cây bên cạnh xuống, cắn trước miệng, rồi cô xõa tóc ra
phủ xuống bờ vai.

“Ai? Ai đang ở đó?!”

Ba tên tu sĩ đang mưu tính ở một chỗ không xa nghe thấy tiếng gầm

gừ của báo gấm, đều bị dọa cho nhảy dựng cả lên. Ba người hốt hoảng lấy
ra pháp khí của mình, rồi ngắm chuẩn vào nơi truyền đến tiếng gầm gừ nhỏ
đó.

Chỉ thấy một con báo lớn lông đỏ như lửa, cao lớn tầm bằng một con

nghé con đang đứng ở đó nhìn trừng trừng họ. Trên tấm lưng cao lớn của
nó có một cô gái áo đen đang ngồi, tóc dài xõa xuống vai, làn da trắng như
tuyết, miệng9ngậm một nhành hoa quế màu đỏ như lửa cũng đang mỉm
cười nhìn họ. Ánh mắt như tơ nhìn từng gương mặt của họ, mang theo sự
uyển chuyển dạt dào. Một đôi giày nhỏ màu đen đưa lên, đung đưa giữa
không trung, khiến ba tu sĩ nhìn đến mức trong lòng đều phơi phới theo.
Hệt như đang chèo thuyền, khua lên thành từng trận sóng gợn.

Trên gương mặt của ba tu sĩ đều đỏ thành một mảng, qua một lúc lâu

sau mới định thần lại.

Tu sĩ khôi ngô trong số đó là người hồi tỉnh lại trước nhất, hắn lớn

giọng nói: “Đừng trúng mưu kế của yêu nữ! Ba chúng ta cùng nhau xông
lên!”

Vinh Tuệ Khanh thì không để ba tu sĩ có tu vi không bằng mình đó

vào mắt, cô nhẹ vỗ cái đầu của yêu thú Xích Báo: “Xông qua đó đi, đừng
sợ!”

Xích Báo do dự một chốc, nói: “Túm chặt vào.” Sau đó nó gầm lớn

một tiếng, vọt thân mình nhảy lên, bổ nhào về phía ba tu sĩ đó.

Ba tu sĩ đó lập tức hối thúc pháp khí trong tay mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.