BỔ THIÊN KÝ - Trang 1091

Vinh Tuệ Khanh há hốc mồm, nhìn tu sĩ áo trắng kia vui vẻ nhảy đến

trước mặt mình, chống nạnh cười to. Tuy hình dáng là của tu sĩ áo trắng
nhưng cười lên thì không khác gì Khẳng Khẳng.

“Ngươi... Ngươi sao lại?!” Vinh Tuệ Khanh vừa kinh ngạc vừa mừng

rỡ, chỉ cảm thấy căng thẳng trong lòng đã bình ổn lại.

Tu sĩ áo trắng do Khẳng Khẳng biến thành nháy mắt: “Cô quên ta đã

nuốt nội đan của ly miêu yêu rồi hay sao? Bà nó, cái tên ly miêu yêu khốn
kiếp, yêu đan thối chết được, hại ta phải mất một thời gian dài như vậy mới
có thể luyện hóa. Nếu không thì từ lâu đã có thể dọa các người một phen
rồi...”

Vinh Tuệ Khanh nhớ rất rõ ly miêu yêu đích thực có thể biến hóa

thành hình dáng của người khác. Một màn “Minh Nguyệt thật giả” trong
rừng Hắc Tùng kia cô nhớ đến từng chi tiết, nửa đêm nghĩ đến còn có chút
không lạnh mà run.

Nhưng giờ đây Khẳng Khẳng biến thành tu sĩ áo trắng lại khiến cô

cảm thấy trăm mối cảm xúc đan xen.

Chuyện phiền phức như thế thoáng chốc lại có thể giải quyết rồi.

Muốn “vu oan giá họa” không lộ dấu vết cũng phải có bản lĩnh vu oan giá
họa nữa!

Chuyện tiếp sau lại trở nên dễ dàng hơn rồi.

Vinh Tuệ Khanh lấy hỏa phù mà La Thần cho cô ra thiêu rụi thi thể

của tu sĩ áo trắng, ngay cả tro tàn cũng không chừa lại.

Sau đó, tu sĩ áo trắng do Khẳng Khẳng hóa thành dìu lấy tu sĩ áo đen

đã ngất đi. Trước khi đám người ồn ào bên ngoài gõ cửa thì nó đã mở cửa
viện đi ra, trừng mắt nhìn thôn trưởng của thôn Bì Thị, mặt dài thộn, lầu
bầu nói: “Sư đệ ta đột nhiên ngã bệnh, ta phải đưa đệ ấy về.” Lại quay đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.