BỔ THIÊN KÝ - Trang 1126

thần Lạc Thủy đang nằm trên người ả ta!

Vinh Tuệ Khanh mở to mắt, toàn thân bị linh lực của cây trường kiếm

đang bay tới phía đối diện khóa chặt. Cô chỉ kịp thu hồi toàn bộ tơ nhện
trong hang đá rồi giăng chúng che chắn trước mặt mình. Trong giây phút
giằng co khốc liệt, cô khẽ nhích cơ thể sang bên để nơi hiểm yếu – trái tim
có thể tránh được một đòn.

“A…!” Một tiếng hô vang lên, kiếm bản mệnh của lão râu dê đã đâm

trúng ngực phải của Vinh Tuệ Khanh. May rằng cô có mặc áo giáp bảo vệ
làm từ lông đuôi Phượng Hoàng nên kiếm bản mệnh không thể xuyên qua
lồng ngực. Tuy nhiên kiếm khí tu sĩ Nguyên Anh bên trong lại thâm nhập
vào cơ thể, chọc thủng lá phổi của cô.

Vinh Tuệ Khanh kêu lên một tiếng rồi phun ra ngụm máu tươi, sau đó

đổ rạp người trên thân Xích Báo.

Chu Võng Trận hoàn toàn biến mất.

“Thắng rồi!” Lão râu dê mừng quýnh trong lòng, đang muốn bước

một bước cuối cùng lên phía trước thì sau lưng truyền đến tiếng sói hú.
Tiếp theo lão thấy trước ngực mình có vuốt sói đâm xuyên qua. Lão ta chỉ
kịp cúi đầu nhìn một chút rồi gục xuống, hộc máu mà chết.

Còn lại hai tu sĩ Vạn Càn Quán vừa mới quay đầu đã bị một cây roi

dài như du long cuốn lấy, siết chặt cổ họng của bọn chúng. Khi trường tiên
bị kéo căng, đầu của cả hai lập tức bị cắt đứt bay lên trời.

La Thần cầm theo trường tiên đằng đằng sát khí đi tới.

Xuyên qua hang đá đầy rẫy thi thể không nguyên vẹn, khắp nơi vương

vãi máu thịt đỏ rực, y đi đến bên cạnh Vinh Tuệ Khanh đang thoi thóp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.