BỔ THIÊN KÝ - Trang 1129

khí của tu sĩ Nguyên Anh, ruột gan bên trong lại bị phá nát thành mảnh
nhỏ.

Lần đầu trong đời Vinh Tuệ Khanh cảm nhận rõ ràng rằng, Kim Đan

không thể nào so sánh nổi với Nguyên Anh. Tu vi dưới Nguyên Anh, chiến
đấu vượt cấp thì còn có cơ hội thắng. Thế nhưng Nguyên Anh là một bậc
cửa, muốn vượt cấp khiêu chiến với tu sĩ Nguyên Anh chẳng khác nào tự
tìm chỗ chết. Bên trong kiếm bản mệnh của lão râu dê kia chẳng qua chỉ
phong ấn một tia kiếm khí của tu sĩ Nguyên Anh, mà cơ thể có thể sánh với
yêu tu của Vinh Tuệ Khanh đã bị đánh đến không còn mảnh giáp.

Nếu như5cô có cơ hội tu đến Nguyên Anh mới chết thì tốt biết bao.

Thật sự đáng tiếc. Vinh Tuệ Khanh khe khẽ thở dài một hơi, trằn trọc

trên tay La Thần.

“Bất luận là chuyện gì, ta đều không đồng ý với nhóc. Trừ khi nhóc

còn sống. Nếu như nhóc còn sống thì chuyện gì ta cũng đồng ý. Một khi
nhóc chết rồi, ta đồng ý hay không cũng đâu còn liên quan gì? Dù sao nhóc
cũng chẳng nhìn thấy được!” Giọng nói của La Thần thêm trầm thấp. Y cố
nén cơn giận ẩn ẩn muốn bùng phát trong lồng ngực.

“Ta biết người nói như vậy vì muốn ta sống sót. Nhưng mà có thể

sống được hay không, ta không quyết nổi.” Ánh mắt Vinh Tuệ Khanh4dần
mất đi tiêu cự. Cảnh tượng trước mặt bắt đầu trở nên mơ hồ không rõ. Cô
đưa tay quờ quạng khắp nơi nhưng không nắm được thứ mình muốn.

“Ai nói không thể? Ta chỉ biết nếu nhóc không muốn sống thì ai cũng

không cứu được! Vinh Tuệ Khanh, nhóc kiên cường lên cho ta!” La Thần
lớn tiếng quát bên tai Vinh Tuệ Khanh.

Thế nhưng lọt vào tai Vinh Tuệ Khanh lại chỉ là những tiếng nói

thoảng qua như thể từ phía chân trời xa xăm truyền tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.