BỔ THIÊN KÝ - Trang 1145

Xích Báo ngờ vực nhìn La Thần, cậu ta cũng phát hiện ra sự khác

thường của y. Thái độ không giống như ban nãy, dù không phải rất rõ ràng,
nhưng bọn chúng thân là yêu thú nên mẫn cảm với sự thiện ác của con
người nhất.

Ánh mắt của La Thần chuyển sang Xích Báo: “Ngươi0qua đây. Ta có

chuyện muốn hỏi ngươi.”

Xích Báo rất do dự, cậu ta cúi đầu nhìn Vinh Tuệ Khanh đang nằm

trên bụng mình.

Vinh Tuệ Khanh vừa hay mở mắt, cô duỗi cái lưng mỏi nhừ, rồi cười

nói với Khẳng Khẳng: “Mệt quá đi, cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều bị
xe cán quá ý. Ta còn tưởng toàn thân ta đều bị tan ra rồi chứ.” Nói xong cô
lại khua múa nắm đấm nói: “Mấy tên đạo sĩ đó quá là khó chơi. May mà
Thần thúc kịp thời đuổi đến, rồi còn đánh bại họ nữa!”

Khẳng Khẳng cũng cười theo, rồi nó ôm lấy cái đầu của Vinh Tuệ

Khanh cọ cọ.

Vinh Tuệ Khanh tỉnh rồi, sắc mặt của La Thần dịu lại. Y vẫy tay5với

Xích Báo, để cậu ta bình tĩnh lại, rồi y nhìn Vinh Tuệ Khanh nhẹ giọng nói:
“Chúng ta ra khỏi đây trước, ra ngoài rồi nói tiếp.”

Vinh Tuệ Khanh quay đầu lại nhìn La Thần, cô vùng vẫy đứng dậy rồi

vui vẻ chạy đến bên cạnh La Thần, lôi kéo tay áo y không buông: “Thần
thúc, lần này thúc không được bỏ ta đi nữa đâu đấy. Nếu có lần sau, ta sẽ…
ta sẽ…” Không biết phải nói như thế nào, mặt Vinh Tuệ Khanh liền đỏ lên,
“Ta sẽ đi tìm thúc!”

Gương mặt thâm trầm của La Thần lộ ra một tia cười, y vỗ vỗ đầu của

Vinh Tuệ Khanh: “Nhóc đã trưởng thành rồi, sao vẫn tính trẻ con như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.