BỔ THIÊN KÝ - Trang 1166

tìm ta.”

Vinh Tuệ Khanh kinh ngạc: “Thần thúc nói vậy là có ý gì ạ?” Nói rồi

cô ôm chầm lấy cánh tay của La Thần, rồi dựa đầu mình lên bả vai y, mỉm
cười nói: “Bất kể Thần thúc biến thành dạng gì, ta đều không bỏ đi. Kể cả
Thần thúc đuổi ta đi thì ta cũng không đi.” Nói xong cô đắc ý nhìn góc mặt
nghiêng của La Thần, rồi lại nói thêm một câu: “Dù Thần thẩm đuổi ta đi,
thì ta vẫn không đi đâu!”

La Thần ngưng cười, quay đầu lại nhìn Vinh Tuệ Khanh lắc đầu nói:

“Đừng nói mấy chuyện mà bản thân mình không hiểu. Tâm tư của nhóc
bây giờ nên đặt lên việc tu hành. Húc Nhật Quyết của nhóc luyện thế nào
rồi? Đến khi nào nhóc mới có thể Trúc Cơ?”

Vinh Tuệ Khanh bĩu môi, nhẹ giọng thì thầm: “Dù thế nào Thần thúc

cũng không thể đi.”

La Thần lặng lẽ nhìn cô, nắm đấm tay lại càng siết chặt hơn, một lát

sau y đứng dậy: “Ta có việc, phải đi ra ngoài một chuyến đây.” Y bước
từng bước lớn rời khỏi gian phòng.

Vinh Tuệ Khanh có hơi lo lắng, không biết Thần thúc bị làm sao.

Nhưng La Thần từ đầu đến cuối, vẫn luôn như vậy với cô. Vinh Tuệ Khanh
cảm nhận được rằng La Thần còn có một vài chuyện còn chưa nói với
mình. Cô vốn từng muốn truy hỏi, nhưng nghĩ lại thì là cô luôn dính lấy La
Thần không buông, chứ không phải là La Thần bám dính lấy cô. Cô có
quyền gì mà truy hỏi La Thần căn nguyên sự việc chứ?

Vừa nghĩ như vậy, Vinh Tuệ Khanh lại hơi ngượng ngập, cô tự nói với

mình trong phòng: “Xem ra, cầu người không bằng cầu mình rồi. Trên thế
gian này, có lẽ người đáng để dựa vào nhất, chính là bản thân.” Nói xong cô
thở dài thườn thượt, rồi ngồi xếp bằng ngay ngắn xuống bắt đầu tập luyện
Húc Nhật Quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.