BỔ THIÊN KÝ - Trang 1204

Khẳng Khẳng gật đầu thật mạnh rồi lại lắc đầu: “Tất nhiên là có thể!

Sao ta gặp nguy hiểm được? Ta đã nói với cô rồi, ta mà muốn theo dõi ai ở
Ngũ Châu Đại Lục này thì chắc chắn làm được!”

Khẳng Khẳng thật sự có chút thần thông. Vinh Tuệ Khanh gật đầu

đồng ý. Cô nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi trên giường rồi lấy một tia thần
thức truyền vào trong đầu Khẳng Khẳng.

Khẳng Khẳng vây thần thức của Vinh Tuệ Khanh lại rồi giấu ở thức

hải. Sau đó nó nhanh chóng xuyên tường chạy ra khỏi nhà trọ.

Vinh Tuệ Khanh giống như đang xem một cái camera di động vậy.

Một mạch chạy ra cửa chính rồi đi về phía đường lớn.

Trời bên ngoài đã tối, dưới mái hiên dọc hai bên đường đều thắp đèn

lồng sáng trưng.

Khẳng Khẳng chạy nhanh như một cơn gió, chẳng mấy chốc đã ra

đường lớn.

Vinh Tuệ Khanh chưa tới thị trấn Thạch La lần nào nên không biết đây

là đâu.

Khẳng Khẳng lại có cảm giác La Thần ở ngay chỗ này.

Bốn phía yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng côn trùng râm ran kêu.

Đêm nay trăng trên cao sáng trong tròn đầy, điểm vài ánh sao lấp lánh,

từng rặng mây lãng đãng trôi xa.

Khẳng Khẳng núp trên nóc của một căn nhà, chăm chú nhìn về chỗ

phía trước gần đó. Nơi ấy có một bóng người đang mai phục.

Nếu Khẳng Khẳng không nhìn lầm thì La Thần đang ẩn náu ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.