BỔ THIÊN KÝ - Trang 1202

Lang Thất biến lại thành hình người, khúm núm nịnh bợ trước mặt

Vinh Tuệ Khanh: “Chủ nhân nói chí phải! Nói chí phải!”

Vinh Tuệ Khanh mỉm cười, tiếp tục gặng hỏi: “Lang Thất, ngươi có

nghĩ tới việc tại sao… ngươi lại thay đổi… thói quen ăn uống?”

Lang Thất ngẩn người, nhanh chóng liếc nhìn Vinh Tuệ Khanh.

“Tức là trước kia ngươi không ăn thịt người, ngửi thấy là buồn nôn.

Bây giờ lại thích thịt người. Ý ta là vậy.” Vinh Tuệ Khanh nghiêm túc giải
thích “thói quen ăn uống” là gì.

Lang Thất gượng cười: “Hiểu rồi, hiểu rồi, tiểu nhân rõ rồi!” Dứt lời

vô thức gãi đầu một cái. Đến khi sờ phải cặp sừng nhọn nhô9dưới chiếc
khăn vuông màu đen, sực nhớ ra: “Có khi nguyên nhân là do nơi đó!” Nói
xong bèn tháo khăn ra để Vinh Tuệ Khanh nhìn cặp sừng nho nhỏ trên đầu
nó.

Vinh Tuệ Khanh đưa tay sờ. Sừng nhọn có hình tam giác, có hơi ấm

lại rắn chắc, không khác sừng trâu là mấy.

“Hai cái sừng lại mọc ra ở nơi Âm Tê.” Lang Thất buột miệng nói ra.

Mặc dù La Thần không cho phép nó kể với Vinh Tuệ Khanh, thế nhưng
quan huyện không bằng quan vùng. Bản thân Lang Thất là một người rất
biết thời thế nha!

“Thần thúc từng nói với ta về chuyện gặp ngươi ở nơi Âm Tê!” Vinh

Tuệ Khanh thản nhiên lừa người.

Quả nhiên Lang Thất mắc lừa, nói liếng thoắng không ngừng: “Ơ?

Hóa ra lão đại đã nói với chủ nhân về nơi Âm Tê? Đúng là lừa người! Thế
mà không cho phép ta hé răng nửa chữ!”

Chân mày Vinh Tuệ Nhanh giật giật: “Bây giờ nói cũng không muộn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.