BỔ THIÊN KÝ - Trang 1238

Trái tim La Thần đập kịch liệt. Sương mù phóng đãng trong thức hải

dần tản đi, trước mắt y lại xuất hiện bóng lưng trần được khoác lên một tấm
voan mỏng trong suốt của Vinh Tuệ Khanh, vai trắng như tuyết, vòng eo
mảnh khảnh không đủ một vòng tay.

Tay của La Thần không kìm được ướm thử, thật sự là không đủ một

vòng tay.

Bóng lưng nghiêng người qua, nhàn nhạt cười với y. Dưới tấm voan

mỏng, đôi tuyết ngọc mềm mại rung rung, tấm voan nhẹ bay, thân thể
quyến rũ, nhìn đâu cũng thấy mê hoặc.

“Tuệ Khanh! Hộ giáp của nàng đâu?” La Thần nhẹ giọng hỏi, trong

lòng vui mừng khôn xiết.

Bóng lưng đó cuối cùng hoàn toàn quay lại đối diện với La Thần, nụ

cười trên gương mặt ngày càng lớn, dần dần lan rộng lộ ra cả hàm răng, da
thịt trên mặt dần tróc xuống.

Rắc!

Người sống sờ sờ mà lại biến thành xương cốt màu hồng!

La Thần gọi lớn lên một tiếng: “Yêu quái nơi nào tác oai tác quái!”

Một tay y giơ ra, một lực chưởng tâm lôi mạnh mẽ đánh về phía bộ sương
khoác tấm voan mỏng trước mặt, khiến cho bộ xương đó bị đánh tới mức
vỡ vụn.

Tấm voan mỏng đó tung bay rơi xuống trên thức hải của y.

La Thần kêu lớn lên mở to mắt ra, trên trán y đều là mồ hôi.

Nhất tướng công thành vạn cốt khô.

Nhất tiên công thành, há lại chỉ khô “vạn cốt”?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.