BỔ THIÊN KÝ - Trang 1245

Tuệ Khanh, kỳ quái nói: “Ơ, vừa rồi không phải là tỉnh lại rồi hay sao?”

La Thần lấy ống tay áo lau miệng, quay đầu lại nhìn một lát.

Hơi thở của Vinh Tuệ Khanh đều đều, cô vẫn còn đang ngủ rất say.

“Ngươi kinh hô ngạc nhiên cái gì, cẩn thận kinh động tới Tuệ Khanh.”

La Thần nói chậm rãi, mà không truy cứu lỗi của Khẳng Khẳng làm phiền
y tu luyện.

Khẳng Khẳng ngồi trên chiếc gối đầu ở đầu giường, nói với La Thần:

“Bên ngoài có chuyện rồi, lão đại có muốn ra ngoài xem không?” Cái vuốt
nhỏ chụm lại, giống như bấm đốt ngón tay: “Lão đại mà muốn ra ngoài, thì
có thể dẫn theo Lang Thất đi cùng, để nó biến thành chó đi trước dẫn
đường là được.”

La Thần cũng có hơi nghi hoặc với chuyện mấy yêu thú biến dị giai

đoạn Trúc Cơ đó. Y lại nhớ tới Lang Thất cũng từng sống ở nơi Âm Tê,
nên y không muốn dẫn theo Lang Thất đi, y dặn dò Khẳng Khẳng: “Ta đi
một mình là được rồi, người kêu Xích Báo và Lang Thất qua đây trông
chừng Tuệ Khanh.” Nói xong y quay đầu lại nhìn, trong mắt có mấy phần
quyến luyến không lỡ, nhưng vẫn kiên quyết dứt khoát rời đi: “Ta đi đây.”

Đi mấy bước trong phòng, thì thân ảnh của La Thần liền biến mất

trong không khí.

La Thần vừa đi khỏi, Khẳng Khẳng liền nhảy nhót trên cái gối đầu, lấy

gối đầu làm đạn bắn.

Nó cứ nhảy qua nhảy lại như vậy, trừ khi là Vinh Tuệ Khanh đã chết

rồi, thì mới không tỉnh lại.

Vả lại, thật ra cô đã sớm tỉnh lại rồi. Chỉ là không biết phải đối mặt

với La Thần như thế nào mà thôi, nên mới luôn giả vờ ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.