BỔ THIÊN KÝ - Trang 1253

phải đem dìm lồng heo cô ta.”

“Hả?! Không phải chứ?!” Lang Thất gào lên, xoay người ngồi xuống,

mặt đối diện với vách tường, bi phẫn cào tường. Không trùng hợp đến thế
chứ? Nó chỉ thuận miệng nói vậy thôi mà!

Khẳng Khẳng cũng trợn tròn mắt, nhíu mày: “Cô gái kia rõ ràng còn

chưa kịp bị Dực Xà làm gì kia mà?” Nói rồi lại liếc mắt nhìn La Thần: “Lẽ
nào là do lão đại thấy sắc nảy lòng tham?!”

La Thần tóm Khẳng Khẳng từ trên đầu vai mình xuống, tiện tay búng

một cái thật đau vào đỉnh đầu đầy lông của nó: “Chỉ biết ăn nói vớ vẩn!
Liên quan gì đến ta hả?”

Một màn đêm hôm qua, Khẳng Khẳng đều chứng kiến từ đầu đến

cuối. La Thần trừ việc sưu hồn cô gái kia, suýt chút nữa khiến cô ta chết
oan chết uổng thì không hề chạm đến cô ta một đầu ngón tay. Vừa rồi nó
nói như vậy chẳng qua là đùa giỡn một chút mà thôi, vội tóm lấy tay La
Thần lắc khẽ, cười nịnh nọt.

Xích Báo lại thấy Lang Thất có vẻ không ổn, chợt hỏi: “Lang Thất,

ngươi sao vậy?”

Lang Thất cắn răng đứng lên, cụp vai, cúi đầu hạ mắt: “Chuyện này có

chút liên quan tới ta...”

“Ngươi đè cô ta rồi?” Khẳng Khẳng càng thêm tò mò.

La Thần phang một cái vào sau đầu Khẳng Khẳng, trầm giọng:

“Ngươi còn nói bậy, ta không cho ngươi ở cùng với Tuệ Khanh nữa.”

Cái miệng nhỏ của Khẳng Khẳng trề ra cơ hồ có thể treo một lọ dầu,

thẳng cổ lùi ra xa về phía góc tường bịt chặt miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.