BỔ THIÊN KÝ - Trang 1264

cánh cửa đó, nhìn thấy thế giới Trúc Cơ có dáng vẻ thế nào. Vì sao bây giờ
lại không thể bước một bước cuối cùng kia chứ? Đúng là quá kì quái.

Nhưng cô cũng biết, trong thiên hạ có biết bao tu sĩ, những tu sĩ có thể

Trúc Cơ đã là rất hiếm có. Chính mình không khéo gặp phải ai cũng là tu sĩ
Trúc Cơ mới cảm thấy sốt ruột.

Chờ thêm một thời gian, có lẽ cô vẫn còn cơ hội.

Chuyến này, La Thần cũng tu luyện một mình trong một gian phòng

trên phi thuyền, để cho Xích Báo cầm lái. Phi thuyền này nếu có công năng
tàng hình thì tốt rồi, nhưng như vậy thì cần phải tìm một đại sư Luyện Khí
luyện chế lại lần nữa. Mà đại sư Luyện Khí lợi hại như vậy chỉ có ở tông
môn cấp hai. Y làm gì có cơ hội quen biết người của tông môn cấp hai?
Liền từ bỏ chuyện này.

Nói đến cũng lạ, bọn họ đi một đường không hề gặp phải tu sĩ nào

khác phi hành trên không, thuận lợi đến được bên ngoài kinh thành nước
Đại Sở. Bởi vì ở kinh thành, Hoàng đế nước Đại Sở từng ra lệnh bắt buộc
tu sĩ không được phi hành trên bầu trời kinh thành.

Tu sĩ thì nào có đặt Hoàng đế vào trong mắt, nhưng Hoàng đế nước

Đại Sở có một người anh em kết nghĩa, Nhất Tự Tịnh Kiên Vương Ngụy
Nam Tâm. Vừa là đại tu sĩ, vừa là vương gia, kéo qua hai giới từ thế tục
đến tu hành, không có tu sĩ nào không nể mặt ông ta. Cho nên điều lệnh
này được chấp hành triệt để.

Trên bầu trời kinh thành nước Đại Sở được đại Trận Pháp Sư bố trí

trận pháp cấm bay, tu sĩ Nguyên Anh trở xuống đều không thể phi hành
trên bầu trời kinh thành nước Đại Sở.

Nhóm Vinh Tuệ Khanh bay đến một cánh rừng cách không xa kinh

thành, thu lại phi thuyền, đổi sang y phục thường dân, theo đoàn dân chúng
bình thường tiến vào cổng thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.