BỔ THIÊN KÝ - Trang 1369

Đáng tiếc Vinh Tuệ Khanh ở trung tâm mắt trận của Tù Lung Trận,

cho dù Chung Nhân Nghĩa là tu sĩ Nguyên Anh thì nhất thời cũng không
tìm ra cô.

“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta có mấy lời muốn nói với

Chung Quán chủ, tránh cho Chung Quán chủ sai một lần, thua hết cả bàn,
đến lúc đó, may áo cưới cho kẻ khác, ngay cả hối hận cũng đã muộn rồi.”

Chung Nhân Nghĩa giật mình. Ở đây phòng vệ nghiêm ngặt như vậy,

thậm chí có trận pháp kỳ dị trấn giữ, lần này Hoàng đế nước Đại Sở chuẩn
bị những ai, ông ta thật sự phải cẩn thận một chút mới đúng.

Tu hành gian nan đến thế, trong hàng tỉ nhân loại mới có một người có

thể kết thành Nguyên Anh. Sinh mạng của ông ta rất quý giá, chẳng thể
quyết định sơ suất như vậy được.

Chung Nhân Nghĩa ném ra trường kiếm, bay lên giữa không trung.

Vinh Tuệ Khanh đạp phi thuyền, cũng đi đến khu vực sát biên của trận

pháp, hiện lộ ra hình dáng.

“Ta nghe nói Chung Quán chủ là Nhân Nghĩa kiếm, là lương tâm của

giới tu hành nước Đại Sở. Ta muốn hỏi một câu, chuyện này là thật hay
chăng?” Vinh Tuệ Khanh cười khanh khách mà hỏi.

Chung Nhân Nghĩa lập tức nghẹn họng, thầm mắng đối phương xảo

quyệt, có ai mà hỏi như vậy chứ? Nếu như mình nói là thật, chính là tự dát
vàng lên mặt, nếu như nói không phải sự thật, đó chính là đang tự đánh vào
mặt. Bất kể là trả lời thế nào, đối phương vẫn có cơ hội chê cười mình.

Chung Nhân Nghĩa đành phải nghiêm mặt không nói lời nào, không

phủ nhận cũng không thừa nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.