BỔ THIÊN KÝ - Trang 1473

Một đạo nhân trung niên mày kiếm mắt sao, khuôn mặt trắng nõn

đang đỡ lấy sau lưng cô ả mà không ngừng đong đưa hai đùi mình.

“Cục cưng ơi, uốn người hút lấy ta chút nữa đi, đạo gia của nàng sẽ

vui hơn đấy. Sao hôm nay nàng lười thế hả, chẳng chịu nhúc nhích gì cả?!”
Nói xong thì đạo nhân kia lại đánh liên tiếp vài cái lên mông của Bách
Huỷ, in lên nó dấu tay hồng hồng.

Vì đang nghĩ tới Đại Ngưu nên Bách Huỷ hơi mất tập trung, khi phía

sau bị đạo nhân kia vỗ một cái thì bên trong tự động co rút lại, không
ngừng hút lấy tinh nguyên cùng linh lực từ nam căn của đạo nhân kia.

Đạo nhân kia đã sớm khuất phục trước mị thuật của Bách Huỷ nên

được cô ả hút lấy thì thích mê. Mặc dù biết như vậy là không tốt, thế nhưng
ngày nào không được cô ả hút như thế thì cả người đều khó chịu, chỉ hận
không thể mang cô ả theo bên mình rồi bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng
đè cô ả xuống mà làm mấy chuyện mây mưa thích thú.

“A... A... Mau hút lấy đi... Dùng sức lên...” Đạo nhân kia hét lên một

tiếng rồi bắn hết tinh nguyên ra, cả người run rẩy vài cái rồi gục ngất xuống
người Bách Huỷ.

Bách Huỷ mặt không đổi sắc hất đạo nhân đang ngất trên lưng mình

ra, còn mình thì khoanh chân ngồi xuống vận chuyển mị thuật, đem toàn bộ
tinh nguyên cùng linh lực của đạo nhân kia thu nạp hết vào trong đan điền
của mình.

Nương theo việc tu luyện của cô ả, một làn hương ngọt ngào nhàn

nhạt lan toả ra ngoài, bay đến phía Tây của rừng rậm bên kia.

Chỉ một lát sau, yêu thú giống đực khắp nơi trong ngọn núi kia đều

gào rít lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.