BỔ THIÊN KÝ - Trang 1479

ngươi.” Phán quan kia vung tay lên, chiếc gương đồng kia đã biến mất
dạng.

Đại Ngưu thở dốc nặng nề hỏi: “Ai? Ai là yêu nghiệt?”

Phán quan cười mỉm nói: “Còn phải để ta nói ra à? Hai người kia

chẳng lẽ ngươi còn chưa nghĩ ra sao?”

Đại Ngưu ngẩng phắt đầu lên, trừng mắt nhìn phán quan kia: “Ngươi

nói Bách Hủy cùng Tuệ Khanh sao?”

Phán quan chậm rãi gật đầu: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”

Bách Hủy hoàn toàn không có quan hệ gì với hắn, từ đầu đến cuối chỉ

là người qua đường. Nhưng người5qua đường này lại bỗng nhiên chạy đến
bên cạnh hắn, quấn lấy hắn.

Đại Ngưu nện “bốp” một đấm xuống cây cột: “Tất cả là do tiện nhân

này! Nếu không phải do ả thì ta đã là Lôi linh căn!”

Bây giờ Lôi linh căn trái lại lại rơi vào người Vinh Tuệ Khanh, mà bây

giờ Bách Hủy lại có quan hệ không sạch sẽ với đám sư thúc ở trong Vạn
Càn Quán, khiến hắn mang nhục!

“Tất cả đều là do lỗi của Vinh Tuệ Khanh, ngươi phải xử lý nàng ta thì

mới có thể lấy lại hết tất thảy.” Phán quan kia cười mỉm dặn dò.

Nghe thấy phán quan nói như thế thì Đại Ngưu lại ỉu xìu xuống: “Ta

đã chết rồi thì làm sao xử4lý các nàng đây? Chi bằng cầu xin ngươi cho ta
đầu thai thành số tốt, kiếp sau sẽ không còn xui xẻo như thế nữa.”

Phán quan kia lại vỗ vỗ vai Đại Ngưu: “Ngươi là người có tạo hóa lớn.

Tuổi thọ chưa hết, thôi thì ta tiễn ngươi một đoạn đường.” Nói xong thì
vòng qua sau lưng của Đại Ngưu rồi tung một chưởng mạnh vào hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.