BỔ THIÊN KÝ - Trang 148

Trước khi rời đi, Ngụy Nam Tâm đã suy đi tính lại rất nhiều nên cuối

cùng đành phải tạm thời buông bỏ ý định truy sát Vinh Tuệ Khanh. Cho tới
bây giờ kính Lưu Quang chưa từng xuất hiện trường hợp mờ ảo như thế
này. Nếu như còn sống thì ắt hắn bóng dáng hiện ra bên trong sẽ rõ nét sáng
tỏ. Còn nếu chết rồi thì hình ảnh chắc chắn sẽ biến mất. Với trường hợp có
máu tim của một người thì có thể tìm ra kiếp trước lẫn kiếp này của người
ấy không sai.

Chỉ có điều, ông ta không có máu tim của Vinh Tuệ Khanh mà chỉ có

máu ở đầu ngón tay của mẹ cô bé là Quán Phượng Nữ. Bởi vì máu mủ liền
thân, một giọt máu của Quản Phượng Nữ cũng đủ cho ông ta tìm ra tung
tích của Vinh Tuệ Khanh. Đáng tiếc rằng nếu Vinh Tuệ Khanh phải đối mặt
với bước ngoặt sinh tử, bị đẩy vào đầu thai chuyển thế thì sau này ông ta
cũng không thể tìm ra cô bé nữa. Bóng dáng mơ hồ trong kính Lưu Quang
có phải đang muốn báo hiệu cơ hội sống của Vinh Tuệ Khanh đang rất
mong manh hay không, Ngụy Nam Tâm không dám tự ý đoán bừa. Ông ta
tính khi trở lại kinh thành sẽ đến thỉnh giáo trưởng lão sư môn một phen.

Cỗ xe ngựa Thiên Anh sang trọng lắng lặng chuyển bánh rời khỏi phủ

thành Vĩnh Chương ở miền biên thùy phía Tây Bắc của Đại Sở, một đường
chạy thẳng về kinh thành.

Trong lúc đó, có một cậu thiếu niên sơn thôn quần áo giản dị đi cùng

một cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp quyến rũ tới phía trước sơn trang Đóa Linh
với dáng vẻ cực kỳ mỏi mệt. Họ đến đây là muốn tham dự đại điển tuyến
đồ ba năm một lần của sơn trang Đóa Linh.

Hai người đó chính là Đại Ngưu và Bách Hủy từ Dốc Lạc Thần mới

tới.

Mặc dù rất nhiều người tu chân đến đây, những người có linh căn tốt

lại hiếm thấy vô cùng. Giống như hai người Lâm Phiêu Tuyết và Vi Thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.