BỔ THIÊN KÝ - Trang 1501

Mão Tam Lang lại tiếp tục truy hỏi: “Muội có mang theo không?”

Vinh Tuệ Khanh hơi đau đầu. Cô muốn nói chuyện quan trọng với cậu

ta, thế mà cậu ta lại cứ để ý đến mấy chuyện chẳng liên quan gì. Tú Hoa
Châm kia là pháp khí bản mệnh của cậu ta, lúc đó cô đã lập tức giao trả lại
cho Mão Quang rồi. Bây giờ nói đến không phải quá thừa sao?

“Mão tam ca, ta có chuyện quan trọng muốn hỏi huynh, huynh đừng

có ngắt lời.” Vinh Tuệ Khanh nghiêm túc nói

Vẻ mặt của Mão Tam Lang lập tức đỏ bừng lên.

Ý cười bên mép của La Thần lại thêm rõ hơn, y ung dung đứng lên nói

với Vinh Tuệ Khanh: “Ta đi ra ngoài một chuyến, nàng cứ đợi ở đây đi, chờ
chút nữa ta trở lại thì cùng về.”

Vinh Tuệ Khanh cầu còn không được nhìn La Thần đi ra ngoài.

Căn lều trong kết giới chỉ còn lại hai người Vinh Tuệ Khanh cùng Mão

Tam Lang.

Sắc mặt của Mão Tam Lang trở nên rất khó coi, cậu cố chấp hỏi:

“Không phải muội lấy Tú Hoa Châm của ta tặng người khác rồi đấy chứ?”

Vinh Tuệ Khanh thở dài: “Mão tam ca, Tú Hoa Châm kia là pháp khí

bản mệnh của huynh, sao ta có thể dám mang theo bên mình chứ? Trong
tay của cha huynh đấy. Về nhà thì huynh sẽ thấy thôi, huynh đừng vội,
không mất đâu.”

Mão Tam Lang nghe xong thì có chút dở khóc dở cười, sững sờ nhìn

Vinh Tuệ Khanh một lát rồi lắc đầu nói: “Thôi quên đi, sau này hẵng nói.
Muội muốn nói gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.