BỔ THIÊN KÝ - Trang 1610

Lỗ Oánh Oánh nghe mà sửng sốt một hồi, liếc mắt thoáng nhìn thấy vẻ

mặt Lục Kỳ Hoằng hình như có thay đổi, trong lòng không khỏi khẩn
trương. Nàng ta biết rõ đối phương đang cưỡng từ đoạt lý thế nhưng nhất
thời cũng không biết nên nói gì để phản bác, đành phải che mặt khóc nức
nở tiếp.

Vinh Tuệ Khanh không chịu nổi cái dáng vẻ chim nhỏ nép vào người

này nữa, lại nhớ đến Lỗ Oánh Oánh trong nguyên tác dựa vào thủ đoạn này
mà giành được không ít sự đồng tình từ nữ chính, cho nên nữ chính mới coi
ả rắn rết lá mặt lá trái này làm tri kỷ, chịu thiệt vô số. Cô không khỏi càng
giận dữ, người nhoáng lên, tay phải duỗi lên trước, lấy Nhật Câu làm côn,
ra sức giáng xuống đầu Lỗ Oánh Oánh.

Lỗ Oánh Oánh đang khóc thút thít cũng không quên dán mắt nhìn

động tĩnh của Vinh Tuệ Khanh, thấy thế thì vội vàng phi thân lùi về phía
sau, trốn sau lưng Lục Kỳ Hoằng.

Pháp thuật khác Lỗ Oánh Oánh học không ra gì, thế nhưng các loại

thủ đoạn thoát thân lại học được mười phần mười. Trước đây nàng ta
thường hay để cho nữ chính trong nguyên tác cản tai họa, còn bản thân thì
núp ở sau co giò chạy trốn. May mà nữ chính là nữ chính, có hành hạ thế
nào cũng không chết được. Nếu như là một cô gái khác không phải nữ
chính, e rằng sớm đã bị nàng ta hại đến hài cốt cũng không còn.

Nhận thấy cấm chế ở cửa động phủ thay đổi, Lục Kỳ Hoằng cũng

không để trong lòng lắm nên bắt đầu nhúng tay vào, che chở phía trước Lỗ
Oánh Oánh, hòa nhã nói: “Lỗ sư muội ra tay trước quả thực là muội ấy
không đúng. Nhưng linh sủng của ngươi nói lời tổn thương người khác
trước, cũng khó trách muội ấy giận dữ ra tay.”

Vinh Tuệ Khanh cười khẩy: “Nói lời tổn thương là muốn động thủ đáp

trả? Hay lắm, trước đó nàng ta nói năng lỗ mãng, làm tổn thương ta, ta
cũng muốn động thủ đáp trả, ngày hôm nay ta nhất định không thể bỏ qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.