BỔ THIÊN KÝ - Trang 1632

chuyển này, nhỡ mà động phủ của bọn họ lồ lộ giữa trời như vậy thì mấy
thứ bảo bối của bọn họ sẽ chẳng dối gạt được ai nữa. Nghĩ vậy, bọn họ
cũng chỉ có thể nhịn nhục không nói gì, bàn tay giấu trong tay áo, biểu cảm
trên mặt đều vô cùng khó coi.

Vinh Tuệ Khanh hít sâu một hơi, ngưng động tĩnh nơi mắt trận.

Tiếng sấm bên ngoài bầu trời chợt biến mất, mặt đất cũng yên ổn trở

lại, không còn dao động lắc lư nữa.

“Ta nghĩ mọi người cũng nhìn thấy rồi. Cái gọi là tài năng không đợi

tuổi, Vinh cô nương tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng quả thật có trình độ rất cao
ở lĩnh vực trận pháp. Kỳ tài trận pháp như vậy bằng lòng góp sức cho
Thanh Vân Tông, mọi người cần phải vui vẻ mới phải, vì sao lại muốn chèn
ép cô ấy đủ mọi cách chứ?” Tông chủ Thanh Vân Tông rốt cuộc cũng toát
ra uy nghiêm Tông chủ một lần.

Mấy đại trưởng lão vẫn luôn bán tín bán nghi về bản lĩnh của Vinh

Tuệ Khanh trong trận pháp. Nhưng mà trải qua trận đất rung núi chuyển
vừa rồi, bọn họ cũng đã tin tưởng vài phần, không mở miệng phản bác nữa.

Vinh Tuệ Khanh lại không chịu bỏ qua cho bọn họ, cô ương ngạnh

nói: “Thanh Vân Tông bổ nhiệm Trận Pháp Sư rốt cuộc là có trình tự thế
nào? Lẽ nào chính là một câu nói của Tông chủ là xong? Nếu như mấy
ngày nữa, các người lại cảm thấy ta chiếm lợi của các người, lập ra một cái
bẫy, để cho ta muốn sống không được, muốn chết không xong, ta còn có
thể tìm ai để giải oan đây?”

“Tiểu nha đầu tuổi tác không lớn, lòng dạ lại đề phòng không ít. Nếu

Tông chủ chúng ta đã mở miệng, ngươi còn lo lắng cái gì? Chẳng lẽ là
không tin tưởng Tông chủ?” Một đại trưởng lão mặc nhu sam màu xám nói
một cách đầy ngụ ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.