BỔ THIÊN KÝ - Trang 1680

Lục Kỳ Hoằng vô cùng hả hê, cười vang nói: “Đạo môn vừa mới trục

xuất ngươi, bây giờ thấy ngươi có cơ duyên, phúc trạch sâu dày là lại muốn
thu ngươi về. Ta hỏi ngươi, một tông môn như vậy ngươi có muốn theo
không? Hay là tự nguyện rời bỏ Đạo môn gia4nhập Thanh Vân Tông ta,
làm đệ tử hàng chữ Hoàng?”

“Hả?” Đại Ngưu vừa ngạc nhiên vừa mừng, tựa hồ không dám tin vào

tai mình. Rời khỏi con tiện nhân Bách Hủy, cuối cùng vận số của hắn cũng
xoay chuyển rồi sao?

Đây quả là cầu còn không được!

“Đồng ý! Đồng ý! Tăng Đại Ngưu tôi đương nhiên là đồng ý!” Đại

Ngưu nhanh chóng đáp lời, lập tức quỳ xuống dập đầu trước Lục Kỳ
Hoằng.

Hắn biết rõ Lục Kỳ Hoằng rất chú trọng quy củ, cũng trọng nghĩa tín,

toàn tâm muốn lấy lòng Lục Kỳ Hoằng, làm “ngọn núi” đầu tiên ở Thanh
Vân Tông để hắn dựa vào.

Vinh Tuệ Khanh mím môi, đi hai bước, dùng phép “thu đất thành tấc”

nhanh chóng9dịch chuyển đến bên Đại Ngưu và Lục Kỳ Hoằng, cất tiếng
vang: “Tiểu sư thúc nói đùa rồi. Vị Tăng đạo hữu này vốn là đệ tử Đạo
môn, tiểu sư thúc có từng nghĩ đến hậu quả vì một người này mà đắc tội
đến cả Đạo môn?”

Vinh Tuệ Khanh nói vậy, Lục Kỳ Hoằng còn chưa phản ứng gì thì Đại

Ngưu đã bắt đầu do dự. Hắn rụt cổ, nhìn sang phía tu sĩ Thái Hoa Sơn trên
khán đài, vừa lúc chạm phải ánh mắt muốn phun lửa của bọn họ, vội cúi
thấp đầu lẩm bẩm: “... Có phải quá phiền phức rồi không?”

Vinh Tuệ Khanh cười nhạt. Chó không bỏ thói ăn tạp. Loại người như

Đại Ngưu trước nay cũng chỉ một đức hạnh như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.