BỔ THIÊN KÝ - Trang 1750

Vinh Tuệ Khanh nghe thấy mà mày càng nhíu chặt, ho khan một tiếng

rồi nói: “Đều là tin đồn mà thôi. Yêu tu cũng có người tốt kẻ xấu, cũng như
tu sĩ Nhân giới vậy, không được vơ đũa cả nắm. Mọi người đừng nên nghe
tiếng đã sợ mất mật như vậy chứ?”

Một nữ tu cười xùy một tiếng: “Yêu tu có một chữ ‘yêu’ trong đó, sao

có thể tốt được? Vinh Trận Pháp Sư, ngươi chưa từng nghe qua câu này
sao, chính là chẳng phải đồng loại của ta, lòng dạ ắt khác. Hiệp nghị đồng
minh vạn năm trước đồng ý yêu tu đến Nhân giới tu hành chính là một sai
lầm lớn!”

Vinh Tuệ Khanh lập tức phản bác: “Vạn năm trước Ma giới xâm lấn,

yêu tu và tu sĩ Nhân giới cùng nhau chiến đấu, đuổi Ma tộc ra khỏi Nhân
giới, phong ấn cánh cửa thông các giới lại. Hiện nay nhân thế phồn hoa có
một nửa là các yêu tu chiến đấu đẫm máu mà đổi lấy. Chúng nó cũng chỉ
chọn vài chỗ trong Nhân giới để ở lại mà thôi, hoàn toàn là tự cấp tự túc,
chẳng hề mang thêm gánh nặng cho Nhân giới. Nói như ngươi vậy, có phải
là muốn qua sông đoạn cầu hay không? Hay là ngươi bụng dạ khó lường,
có mưu đồ khác?”

Nữ tu kia bị Vinh Tuệ Khanh chọc tức đến phát run, nàng ta chỉ vào

Vinh Tuệ Khanh mà nói: “Ngươi không được ăn nói bừa bãi, bêu xấu ta! Ta
nói cho ngươi biết, ta cũng không mặc người ức hiếp như Lỗ sư muội đâu!
Ta là Trúc Cơ trung kỳ, chọc giận ta rồi ta cũng sẽ dạy dỗ ngươi!”

Lỗ Oánh Oánh cũng đúng lúc đứng sát lại bên Lục Kỳ Hoằng, gương

mặt ngoan ngoãn đáng yêu, dáng vẻ như giận mà không dám nói.

Lục Kỳ Hoằng giúp Lỗ Oánh Oánh trị thương lần này, cũng quen

thuộc với nàng ta hơn nhiều, thấy thế thì vỗ vỗ vai nàng ta, ý bảo nàng ta
đừng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.