BỔ THIÊN KÝ - Trang 1754

Đang lúc nói chuyện, trường kiếm khổng lồ của Thái Hoa Sơn đã

chầm chậm hạ xuống, nam tu nữ tu phía trên đều nhảy ra.

Lâm Phiêu Tuyết nhìn thấy một nữ tu đẹp đến như không có thật đang

vẫy tay với mình, vẻ mặt rất quen, làm nàng thấy có hơi kỳ lạ. Đối phương
vậy mà làm cho nàng cảm thấy rất quen thuộc, tuy rằng không biết mặt,
nhưng từng hành động cử chỉ của người nọ0nàng đều giống như đã từng
thấy qua.

Lâm Phiêu Tuyết trước nay không phản ứng với người ngoài, thế

nhưng Vinh Tuệ Khanh cũng là ngoại lệ. Nàng bước đến bên cạnh Vinh
Tuệ Khanh, quan sát tỉ mỉ rồi hỏi: “Cô là ai? Ta quen biết cô sao?”

Lâm Phiêu Tuyết thanh nhã, Vinh Tuệ Khanh xinh đẹp, làm cho đệ tử

hai phái Thái Hoa Sơn và Thanh Vân Tông đều nhìn lom lom không rời
mắt.

Vinh Tuệ Khanh kéo tay Lâm Phiêu Tuyết, giọng nói du dương:

“Muội là Tuệ Khanh, Vinh Tuệ Khanh, Phiêu Tuyết tỷ tỷ quên muội rồi
sao?”

Vừa nói tên ra, Lâm Phiêu Tuyết lập tức nhận thấy ánh mắt của Vinh

Tuệ Khanh trùng khớp với cô bé nhỏ trong lòng mình. Nàng lập tức cười
nói: “Hóa ra là muội sao! Ta còn nói sao mà quen mắt như5vậy chứ!” Sau
đó nàng ghé vào bên tai Vinh Tuệ Khanh, khẽ nói: “Bây giờ trông muội đẹp
quá, ta cũng chẳng nhận ra được.”

Dung mạo của Vinh Tuệ Khanh tuy rằng một trời một vực so với trước

kia, nhưng ánh mắt của cô lại không đổi khác. Trước đây dáng vẻ của cô
coi như là thanh tú, đôi mắt lại là nổi bật khác thường.

Vinh Tuệ Khanh khẽ cười: “Phiêu Tuyết tỷ tỷ khen lầm rồi. Phiêu

Tuyết tỷ tỷ mới là đẹp đến mức ta không rời mắt nổi...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.