BỔ THIÊN KÝ - Trang 1819

Ngay trong nháy mắt đó, nguyên khí đất trời nơi này lại có biến động

kì diệu. Thời gian của trận pháp đã hết.

Vinh Tuệ Khanh lập tức phản ứng, lớn tiếng nói với tu sĩ áo lam đối

diện: “Đi mau! Đã đến giờ!” Cùng lúc đó, cô đưa tay bóp nát tấm Thuấn Di
Phù thứ nhất của mình.

Tu sĩ áo lam đối diện lại mở mắt trừng trừng, nhìn thấy trong khoảnh

khắc Vinh Tuệ Khanh biến mất ấy, quái vật lửa kia vậy mà nhào về phía
Vinh Tuệ Khanh, cùng biến mất với Vinh Tuệ Khanh ngay trước mắt mình.

Tu sĩ ao lam nhất thời ngây ngẩn cả người.

Cảnh tượng tu sĩ sư huynh đệ nọ bị quái vật phun trúng một ngọn lửa

xanh rồi cả người hóa thành tro tàn, hồn phách câu diệt vừa nãy hắn vẫn
còn nhớ rõ một một.

Tu sĩ ao lam chầm chậm đi đến chỗ Vinh Tuệ Khanh vừa mới đứng,

cẩn thận kiểm tra. Trên mặt đất bên đó không có tí tro bụi nào, thậm chí
ngay cả vết tích bị đốt rụi thường hay xuất hiện xung quanh quái vật kia
cũng không có.

Một người một quái tựa như là bỗng nhiên biến mất vào hư không, rời

khỏi nơi này vậy.

Tu sĩ áo lam nhìn xung quanh một chút, đột nhiên lại nghe thấy tiếng

xèo xèo, y hệt như tiếng động lúc đám yêu thú tạp giao nọ xuất hiện.

Xem ra chúng nó thấy quái vật lửa đi rồi cho nên lại chạy về.

Tu sĩ áo lam nhanh chóng bóp nát Thuấn Di Phù của mình, về đến

ngoài cổng thành của kinh đô nước Đại Sở, nhưng lại không thấy bóng
dáng của Vinh Tuệ Khanh đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.