BỔ THIÊN KÝ - Trang 1840

Bởi vì chuyện của Ngụy Nam Tâm, Vinh Tuệ Khanh vẫn luôn không

vừa mắt Phật tông, lúc này không nhịn được mà chế nhạo: “Phật tông mang
lòng từ bi, mấy người không vào địa ngục, ai vào địa ngục? Vào địa ngục là
để cứu thế nhân, các người nên vui mới phải chứ? Vì sao còn bày ra vẻ
khóc lóc tang thương, cho rằng để rơi vào cái địa ngục này thật không cam
tâm?”

Người dẫn đường Hoa Nghiêm Tự nghe vậy thì nổi giận, tay phải tạo

chỉ, một cỗ Niêm Hoa Phật Khí đánh thẳng về phía Vinh Tuệ Khanh đang
đứng.

Lục Kỳ Hoằng ngồi trước Vinh Tuệ Khanh, nào có thể để cô chịu

thiệt? Phiến quạt trong tay cứng như kim cương xoạch một tiếng xòe ra,
đứng thẳng thân người chắn trước mặt cô, dùng thân thể mình bảo vệ Vinh
Tuệ Khanh.

Xèo!

Niêm Hoa Phật Khí bị cánh quạt ngăn lại, một luồng khói trắng lập tức

bay lên. Phiến quạt cứng như kim cương ấy suýt chút nữa đã bị xuyên cho
một lỗ.

Lục Kỳ Hoằng cười lạnh: “Đạo hữu ấy thế mà không nể mặt Thanh

Vân Tông bọn ta một chút. Đệ tử của ta chỉ nói một câu mà thôi, ngươi đã
muốn dồn người ta vào chỗ chết. Xin hỏi, phải chăng Hoa Nghiêm Tự đang
muốn gây thù kết oán với Thanh Vân Tông ta?”

Người dẫn đường Thái Hoa Sơn vội vàng hòa giải: “Lục đạo hữu,

Viên Huệ đại sư biết Lục huynh ắt sẽ không khoanh tay đứng nhìn mới giáo
huấn một chút nho nhỏ mà thôi. Đệ tử của nhà huynh cũng nên cẩn thận
miệng mình một chút. Trưởng bối đang nói chuyện, có chỗ cho nàng ta xen
vào hay sao? Ba đại phái tông môn cấp hai chúng ta cùng tiến cùng lùi,
tuyệt không thể để chuyện nhỏ làm tổn thương đến hòa khí.” Xem như hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.